Kim Phi Dao dụi mắt, cẩn thận nhìn lại người trên đài cao. Không sai, đúng là không nhận nhầm, người nọ chính là Hùng Thiên Khôn.
Không phải người này bị Hồng tha đi rồi sao? Sao bây giờ lại ở đây? Hơn nữa,thoạt nhìn thì sinh ý không tệ nha. Chẳng lẽ Kim Khôn môn đã nghèo đếnmức này, ngay cả môn chủ cũng phải đi bán mình kiếm tiền?
Trongđầu nàng bây giờ chỉ có một suy nghĩ, đó là có nên rút khỏi Kim Khôn môn hay không, nếu cứ tình trạng này nói không chừng một ngày nào đó nàngcũng phải bán thân đi nuôi đệ tử. Tuy nhiên, nghĩ lại thì hiện tại nàngcũng không tốt hơn hắn bao nhiêu, Hoa Uyển Ti còn đang ngược người ngoài kia.
Hùng Thiên Khôn nhìn Kim Phi Dao ở cửa, oán thầm: sao lầnnào hắn làm loại chuyện này cũng bị nàng nhìn thấy chứ, thật quá trùnghợp.
Nghĩ nghĩ, hắn quay mặt sang chỗ khác, đứng lên nói với cácnam tu sĩ kia: “Ta mệt mỏi, về phòng trước.” sau đó liền cho những người kia một cái cằm rồi rời đi, bỏ vào sau rèm.
Kim Phi Dao không đitheo mà cứ đứng ở đó chờ. Quả nhiên, một lát sau có phục vụ của BáchHoan các tới nói Kim Khôn nhi mời nàng. Nàng đi theo người đó lên thanglầu, tới một gian phòng rộng gặp Hùng Thiên Khôn.
Hùng Thiên Khônđuổi phục vụ đi, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, hắn lại duỗitay kết xuất một cấm chế cách âm. Làm xong hết thảy, hắn bắt đầu lo lắng xem nên giải thích việc mình làm với Kim Phi Dao như thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946148/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.