Kim Phi Dao uống rượu say mèm, không dùng linh lực bức rượu ra vìnàng cảm thấy như vậy không hay. Uống đến nửa đêm thì nàng liền ngãxuống giường Hùng Thiên Khôn mà ngủ.
Việc này khiến cho Hùng Thiên Khôn xấu hổ vô cùng, tim nhảy lên thình thịch, hắn ngồi bên giường, nhỏ giọng gọi: “Phi Dao, Phi Dao! Dậy đi!”
Chép miệng, Kim Phi Dao đưa tay kéo chăn cuốn lên người.
Thấy không gọi nàng dậy được, trong lòng Hùng Thiên Khôn không yên, hắn ngồi bên giường, nội tâm kịch liệt tranh đấu, ngủ hay là không ngủ?
Nhưng rượu này thực sự rất mạnh, hắn lại không muốn dùng linh lực bức rượu ra khi uống với Kim Phi Dao, vì thế hắn khẽ cắn môi, quyết định không quản nhiều như vậy, ngủ!
Hùng Thiên Khôn trèo lên giường, nhấc chânKim Phi Dao lên, rút một cái chăn khác đang bị nàng đè lên ra, sau đótrải xuống đất mà ngủ.
Đến lúc Kim Phi Dao thấy khát nước mà tỉnhlại đã là sáng ngày hôm sau, nắng chiếu rực rỡ vào phòng. Nàng híp mắtxoay người đứng lên, uống mấy ngụm trà trên bàn mới hơi thanh tỉnh, quay đầu liền phát hiện Hùng Thiên Khôn đang ngủ dưới đất.
“A, Hùngca, sao huynh lại ngủ dưới đất? Có giường không ngủ lại nằm ở đây làmgì?” Kim Phi Dao tò mò hỏi, thấy Hùng Thiên Khôn không có phản ứng gì,nàng vỗ gáy hiểu ra, hôm qua hai người bọn họ đã uống say mèm.
Thấy Hùng Thiên Khôn nằm dưới đất, nàng bước đến giường, định mang chăn rađắp cho hắn, miệng còn lẩm bẩm: “Tửu lượng của huynh không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946146/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.