Kim Phi Dao rời đi lập tức tìm Hoa Uyển Ti, nói lại chuyện hôm quacho nàng nghe. Nghe xong, Hoa Uyển Ti đánh giá nàng từ trên xuống dướimột lượt, sau đó mới khinh thường hỏi: “Ngươi cố ý đùa giỡn hắn làm gì?”
Sửng sốt một cái, Kim Phi Dao khó hiểu nói: “Ta nói nhiều như vậy, trọngđiểm là ở việc trộm đồ, ai cho ngươi chú ý chuyện tối hôm qua! Mà ta chỉ chọc hắn chơi thôi, ai bảo hắn giả bộ ngủ làm gì!”
“Ta nghĩ đaphần mọi người đều sẽ hứng thú với chuyện đó, còn chuyện trộm đồ màngươi nói thì đâu có gì hay mà quan tâm, với tính cách của ngươi thìchắc chắn sẽ tự tiện xằng bậy.” Hoa Uyển Ti nhún vai nói.
Kim Phi Dao sờ sờ tóc, có chút tức giận: “Ngươi nói quá, không phải là ta đặc biệt tìm ngươi thương lượng sao?”
“Vậy ngươi muốn ta làm gì?” Hoa Uyển Ti nghiêng đầu, cười tủm tỉm hỏi.
“Ngươi giúp ta trộm ngọc giản mở khố phòng, phục chế ra một cái mới, chuyệnnày đối với ngươi hẳn không khó gì. Quản khố phòng có ba người, ai cũngcó ngọc giản, ngươi chỉ cần sắc dụ một người là được.” Kim Phi Dao nói.
Chuyện này không tính là gì, Hoa Uyển Ti nghe xong liền đồng ý, sau đó lại nói: “Vậy sau đó thì sao? Phải làm thế nào?”
“Chuyện sau đó ta còn chưa nghĩ tới, chờ ngươi lấy được chìa khóa rồi nói, dùsao ta cũng không vội.” Kim Phi Dao nhún vai, vui tươi hớn hở nói.
Hoa Uyển Ti lườm nàng một cái, thật đúng như mình nghĩ, nàng căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946144/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.