“Hóa ra không phải là hắn!” Kim Phi Dao sửng sốt, hình như Thế ĐạoKinh quả thật không phải do hắn quản, Bố Tự Du chỉ chuyên môn chạy bênngoài săn tình báo thôi. Đẩy Thế Đạo Kinh lại phía Ân Nguyệt, nàng thuận miệng hỏi: “Ngươi dựa vào bức họa hay là vì bên trong viết chuyện biếnthân mà đoán được người nọ là ta?”
Ân Nguyệt vui vẻ đáp, “Trên bức họa tuy là đầu Thao Thiết nhưng ta lại dựa vào việc ngươi đoạt đồ BáchHoan các mà đoán được. Biết rõ ngươi sẽ biến thành nhân dạng, lại chỉ vẽ mặt Thao Thiết, với thứ này thì ai cso thể nhận ra là ngươi!”
Kim Phi Dao cũng cảm thấy điều này đúng, bức họa vẽ đầu Thao Thiết, có lẽkhông thể vẽ ra bộ dạng nàng cho nên dứt khoát vẽ đầu thú. Đầu thú thìcó tương đối nhiều vật tham chiếu, chỉ cần nói ra đặc thù là có thể vẽđược tám, chín phần mười. Dù sao cũng không phải tất cả các tu sĩ đều vẽ ảnh bán thân giỏi.
Đúng lúc này, bên ngoài lại truyền tới tiếngếch kêu, Kim Phi Dao nghe thấy liền cảm thấy khó chịu. Vừa rồi nàng đãmột phen mất mặt, tất cả đều tại con ếch này làm hại, vì thế nàng đi đến bên cửa sổ, căm giận nói: “Tiếng kêu bên ngoài chính là của ếch ThônThiên?”
Ân Nguyệt không nhúc nhích, chỉ nhàn nhạt cười: “Đúng vậy, ếch Thôn Thiên hay còn gọi là Thôn Thiên thú, vì bộ dạng giống ếch chonên dù không phải ếch cũng bị gọi như vậy. Bên trong một ao rượu cáchnơi này không xa có một con ếch Thôn Thiên đực, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946109/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.