Bố Tự Ngữ tao nhã bay đi, trở lại phân điện của hắn, nơi đó còn đủ các loại tin tình báo chồng chất chờ hắn mò mẫm phân tích.
Sau đó, Kim Phi Dao kéo Bố Tự Du lại hỏi: “Rốt cục ngươi có bao nhiêu huynh đệ tỷ muội?”
Bố Tự Du nghiêm cẩn nghĩ nghĩ một lúc mới cười hì hì nói: “Chừng một trăm, có vài người không thân nên không có ở đây, có lẽ chính bọn họ cũng không biết cha mình là ai.”
“Cha ngươi tên là gì?” Kim Phi Dao phi thường hiếu kỳ, người như vậy sẽ tên là gì mới xứng được nhiều nữ nhân như vậy.
“Bố Dao.” Bố Tự Du không cần nghĩ, nói luôn, nếu việc này cũng phải nghĩ thì quá khoa trương.
Tên này thật là phổ thông, kém xa tưởng tượng của Kim Phi Dao, nhưng sau khi nhẩm đọc mấy lần thì nàng liền cảm thấy cái tên này thực mâu thuẫn. Bố Dao, không phải là không cần cái gì sao, sao lại làm ra nhiều tiểu hài tử như vậy làm gì? Người nhà này đều lấy tên ngược lại với bản chất, nếu lát nữa xuất hiện một mỹ nhân tên Bố Mỹ thì thật có ý tứ.
“Tới đây đi, ta dẫn ngươi đi xem tổng quản của Thế Đạo Kinh. Hắn sẽ cho ngươi một tấm bài tử ghi nhiệm vụ, ngươi có thể chọn nhiệm vụ cả khi ở bên ngoài, không nhất định phải trở về. Tuy nhiên, trở về thì càng tốt bởi vì chúng ta có cung cấp đồ tốt để tiện cho ngươi hoạt động. Mọi người đều sống trên lưỡi đao, nếu chết mất một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946053/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.