“Chỉ cần vẽ phù văn đại biểu thân phận này lên thì từ nay về sau ngươi chính là bệ hạ của Yêu tộc. Toàn bộ Yêu tộc hiện giờ chỉ có mười sáu vị bệ hạ, ngươi chính là vị thứ mười bảy.” Đại Tế Ti cầm linh bút và một chén thanh thủy trên tay, thận trọng nói với Kim Phi Dao đang quỳ gối trước mặt.
Kim Phi Dao gật đầu, “Đã biết.”
Nàng hiện tại không có bất cứ mong muốn nào khác, chỉ hy vọng nghi thức này có thể kết thúc sớm một chút. Vốn tưởng rằng kể cả là nghi thức long trọng đến đâu thì hai, ba canh giờ cũng là đủ, ai dè lại giằng co vẻn vẹn ba ngày.
Đầu tiên là ngâm mình hai canh giờ trong ao dược liệu, sau đó ăn một ít lá cây đắng nghét, phải ăn ba mươi sáu lá. Ăn xong lá cây lại uống cháo bột, nói là để tinh lọc ngũ tạng, khiến cho Kim Phi Dao cảm thấy đói bụng.
Cái này còn chưa tính, cuối cùng lại để nàng ngồi xếp bằng, Đại Tế Ti đi quanh nàng, miệng lầm bầm đọc chú ngữ Yêu tộc mà nàng nghe không hiểu, tay bưng bát ngọc đựng thanh thủy, một tay cầm ngọn trúc, không ngừng nhúng thanh thủy rồi vẩy lên người nàng.
Vừa niệm vừa vẩy nước, bên cạnh còn đốt hương khiến cho Kim Phi Dao thấy buồn ngủ.
Khâu niệm chú chúc phúc này kéo dài một ngày một đêm, còn không cho tiến vào trạng thái tu luyện, chỉ có thể ngồi nghe hắn niệm. Nhìn khuôn mặt méo xệch của nàng, mấy người Hoa Uyển Ti ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1945994/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.