Kim Phi Dao yên tâm đi lại trong thành, không hề lo lắng gặp phải người quen. Hiện tại mắt Bạch Giản Trúc vừa mới khỏi, kể cả có gặp nàng thì hẳn là sẽ không nhảy ra tự tìm mất mặt.
Không biết nơi này có Âm Trạch không, trong Âm Trạch không có linh thảo, tên kia hẳn là không mua mấy thứ này, cứ tìm đại một cửa hàng cũng được. Thuê một chiếc thuyền nhỏ, các nàng một hàng ba người lười biếng ngồi trên thuyền, để thuyền phu tùy ý đi loanh quanh trong thành.
Lúc này đèn hoa vừa lên, đầu các con thuyền đều treo Dạ Quang thạch, các cửa hàng ven đường cũng đèn đuốc sáng trưng, Kim Phi Dao bảo thuyền phu tìm một cửa hàng không quá nhỏ cũng không phải là của Nhật Nguyệt môn để vào. Đợi lúc đi ra thì nàng đã xử lý được không ít pháp bảo và tài liệu thấp phẩm.
Một lần nữa ngồi lên thuyền, nàng liền đi tới chỗ bán hạt giống, muốn mua một ít hạt giống, lúc về sẽ trồng trong tiểu đảo nổi. Mấy thứ này không phải là linh thảo mà năm càng lâu càng tốt, chúng chỉ cần mấy tháng là có thể trưởng thành, hạt giống sau này nàng có thể tự giữ lại, còn lần đầu tiên thì phải đi mua. Ngay cả một đĩa rau xào cũng không làm được, loại công tác đi ra ngoài tìm nguyên liệu độc đáo làm đồ ăn vẫn nên để sau rồi nói.
Lúc này, trên đường bên thủy đạo đột nhiên tụ tập hai nhóm người, từ Kết Đan kỳ tới Nguyên Anh kỳ, hung thần ác sát nhìn đối phương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1945964/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.