Bố Tự Du lật giở viên đá kia thật lâu, cứ lăn qua lộn lại quan sát. Kim Phi Dao nhìn hắn nửa ngày, rốt cục mở miệng nói: “Dù sao ngươi cũng không biết đó là thứ gì, không cần nhìn nữa, vẫn nên đi tìm người nào đó kiến thức rộng hỏi xem viên đá này có tác dụng gì. Những kẻ kia chuyên môn tới đây tìm những viên đá này, chắc chắn là có vấn đề.”
“Những thứ như thế này thì phải tìm người có chuyên môn mới được, người bình thường không có nhiều khả năng biết.” Bố Tự Du ước lượng viên đá trong tay, nói.
“Ai?” Kim Phi Dao đoán là đại sư trúc khí, những người đó cả ngày luyện khí, hẳn là loại tài liệu nào cũng đã gặp, như vậy sẽ biết tảng đá này.
Bố Tự Du ném trả viên đá cho Kim Phi Dao, “Phòng bán đấu giá Ý Các Sở, người ở đó có thể sẽ nhận ra thứ này.”
“Ý Các Sở? Sao nghe quen quen nha.” Kim Phi Dao tò mò nói.
“Mau lấy phi thảm ra, trên đường rồi nói. Đương nhiên ngươi biết Ý Các Sở, không phải là một cửa hàng phát triển lớn mạnh sau bốn trăm năm Nhật Nguyệt môn sụp đổ sao! Nơi đó hàng ngày đều thu mua các thứ lai lịch không rõ, loại việc này đương nhiên phải tới đó để hỏi.” Bố Tự Du đẩy nàng, bảo nàng lấy phi thảm ra.
Hai người lấy phi thảm ra, nơi đến chính là thành Đầu Phố ở Hoàn Hoàng Thần giới. Kim Phi Dao đã ngốn bốn trăm năm để bế quan trong mật cảnh ở Long Tức Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1945855/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.