“Lão đại, ngươi thật sự muốn đi chỗ mà nó nói sao?” Mập Mạp có chút tò mò hỏi. Lúc này bọn họ đã khôi phục hình người, thú thân quá lớn, hành động rất không tiện trong rừng cây rậm rạp này.
Kim Phi Dao không hiểu hỏi: “Sao lại không đi?”
“Nó còn chưa mở thần trí, ngươi xác định nó sẽ không nói cái hố đá vụn nào đó thành di chỉ chứ? Có lẽ nó hoàn toàn không biết di chỉ là cái gì.” Mập Mạp đáp.
Vừa rồi Thao Thiết rất cảm tạ bọn họ ra tay cứu mạng, còn lo lắng Kim Phi Dao là tọa kỵ của tu sĩ nào đó, nhưng nàng đã rất có thứ tự nói chủ nhân bán nàng đi, thừa dịp sang tay nàng liền trốn thoát, tuy trên người có chiến giáp nhưng lại tự do, căn bản sẽ không có tu sĩ xuất hiện.
Lời nói dối của Kim Phi Dao lấy được lòng tin của con Thao Thiết kia nên nó mới dám để cho bọn họ đưa nó trở về. Kim Phi Dao cũng thuận tiện hỏi nó xem có thấy được nhà cửa gì đó chôn dưới đất không. Con Thao Thiết này hoạt động cả ngày dưới đất, chắc chắn biết được nhiều nơi hơn tu sĩ, không chừng đã gặp được di chỉ.
Thật đúng ý nàng, con Thao Thiết này nghe nàng nói muốn tìm nơi có nhà ở liền nói bản thân đã từng gặp nơi như vậy.
Lời này khiến Kim Phi Dao vui muốn chết, còn đắc ý dạt dào liếc nhìn Mập Mạp một cái, ý tứ thật rõ ràng. Nếu không phải nàng bảo Mập Mạp xem xét chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1945728/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.