Kim Phi Dao chạy ra liền đi tìm Hoa Uyển Ti oán giận một trận. Nhìn nàng tức giận bất bình vỗ bàn, Hoa Uyển Ti hỏi: “Vậy ngươi định làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm sao, cảm giác đó rất không dễ chịu, bên trong chắc chắn có xen lẫn Minh hỏa. Nếu cho ngươi đi thì chỉ sợ sẽ thiêu hủy luôn cả ngươi.” Kim Phi Dao quét mắt nhìn Hoa Uyển Ti, không phải nàng không muốn đưa Hoa Uyển Ti đi nuốt thần hồn nhưng bên trong có
“Cái gì bị thiêu hủy?” Mập Mạp vui vẻ chạy tới, chỉ nghe được câu cuối cùng, Kim Phi Dao liền nói lại chuyện xảy ra, Mập Mạp nghe xong lập tức nói: “Đừng tìm ta, ta cũng không đi.”
Kim Phi Dao nhớ tới lời nói của Trúc Hư Vô, quay sang nói với Mập Mạp: “Mập Mạp, Trúc ca nói sau khi ngươi biến hóa thì không tính là linh thú, có thể sống độc lập. Ngươi có muốn ra ngoài tự xây nhà, muốn làm gì thì làm, không cần nghe lời ta không?”
Mập Mạp khinh bỉ nhìn nàng một cái: “Ngươi coi ta là kẻ ngốc sao? Loại việc này cũng chỉ có người như ngươi là không biết, ta cả ngày ở Bách Vị lâu với các tu sĩ, sao có thể không biết!”
“Ngươi luyến tiếc ta như vậy sao?” Kim Phi Dao ngoài ý muốn nhìn hắn, hóa ra là đã sớm biết.
“Đương nhiên luyến tiếc ngươi, ta ở đây chỉ cần cả ngày vui chơi giải trí là được, hoàn toàn không cần lo lắng chuyện tu luyện, cùng lắm là thỉnh thoảng bị một số người sở tác sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1945687/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.