Chương trước
Chương sau
“Phục chưa?”, Diệp Thành quay sang nhìn Tiểu Linh Oa.

“Phục rồi”, Tiểu Linh Oa vừa xua tay vừa dụi mắt, trước mắt đến giờ vẫn toàn là sao.




“Vô nghĩa”, Diệp Thành mắng một câu rồi bắn ra một tia tiên quang, cho nó bay vào đầu mày của Man Sơn.

Man Sơn lập tức ôm đầu kêu đau, so với cơn đau khi đánh nhau với Diệp Thành, cơn đau lần này thấu tận tim gan, đau đến mức thần hải của lão ta ong lên, đầu óc cũng mờ mịt.

Diệp Thành đưa Hạo Thiên Huyền Chấn và Mặc Uyên ra, lại ngồi lên tảng đá yên lặng chờ Man Sơn quay về.

Ánh mắt Mặc Uyên và Hạo Thiên Huyền Chấn trở nên khác thường, nhìn Man Sơn rồi lại nhìn Tiểu Linh Oa, hai người này một là Bá Vương Long, một là Man tộc thêm huyết mạch Bạo Long, cùng là người chuyển kiếp của Đại Sở, sao khoảng cách giữa chúng ta và hai ngươi lại lớn đến thế? Đây là vấn đề nhân phẩm à?

Bên này, Tiểu Linh Oa cũng đã cho Kỳ Vương ra khỏi pháp khí, nhàn rỗi thì trêu nó cho vui.

Nhưng Kỳ Vương vừa được thả ra đã co giò bỏ chạy, bị Tiểu Linh Oa xách về ngay lập tức, hơn nữa hắn ta còn tỏ ra thân hiện, ấn Kỳ Vương xuống đất đánh cho một trận no đòn.

Nửa canh giờ sau, ký ức của Man Sơn từ từ được đánh thức, lão ta ngơ ngác nhìn phía Diệp Thành.

Cảnh tượng tiếp theo rất cảm động, dù là người khổng lồ cũng không kìm được sự kích động, nước mắt đầy mặt, vừa tỉnh lại đã qua hai trăm năm, kiếp trước và kiếp này, được nhìn thấy những người cố hương từ kiếp trước ngay khi vừa mở mắt đúng là món quà quý giá mà trời cao ban tặng, lão ta vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Mấy người không ở lại đây lâu, gần rạng sáng đã khởi hành, tiếp tục đi tìm người chuyển kiếp của Đại Sở.

Như lúc trước, Diệp Thành phong ấn Mặc Uyên và Hạo Thiên Huyền Chấn trong thần phù, Mặc Uyên cần khôi phục tu vi, còn Hạo Thiên Huyền Chấn thì phải củng cố tu vi, thần phù là nơi thích hợp để làm điều đó.

Lại một lần nữa lên đường, Diệp Thành, Tiểu Linh Oa, Man Sơn, đến Kỳ Vương cũng bị kéo theo. Đọc tiếp tại truyentop.net nhé! - Đừng đọc ở website ăn cắp truyện.

Chặng đường tiếp theo họ khiêm tốn hơn nhiều, ai cũng dùng bí thuật để che mặt, xuất hiện liên tục khắp các cổ thành, lần này khá may mắn, tìm được không ít người chuyển kiếp.

Trên đường đi cũng khó tránh khỏi xung đột với Thái Thanh Cung, nhưng đều chỉ là nguy hiểm chứ không nguy hại, vẫn có thể nhảy nhót tung tăng.

Cứ thế, chín ngày lặng lẽ trôi qua.

Tới sáng sớm ngày thứ mười, mấy người mới lại đáp xuống trước một cổ thành to lớn hùng vĩ.

Mấy người vẫn thấy cáo thị treo thưởng lệnh truy nã trên tường thành.

Vẫn là lệnh treo thưởng của Thái Thanh Cung, lần này không phải một mà là bốn, một con lừa, một con rồng, một người khổng lồ, người thứ tư cũng khá đẹp trai, ít nhất thì bình thường hơn ba tên trước.

Đúng thế, bốn người bị truy nã trên cáo thị chính là Kỳ Vương, Tiểu Linh Oa, Man Sơn và Diệp Thành, nhưng phần thưởng cũng có sự cách biệt khá lớn, bắt được Diệp Thành được thưởng nhiều hơn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.