Chương trước
Chương sau
“Ừm”, cả hai đang mắng chửi rất hăng thì đột nhiên thấy tinh hải phía trước dậy sóng, khi đưa mắt nhìn thì chính là ba mươi thuyền chiến cổ xưa đang di chuyển về phía mình, và đều là thuyền chiến cấp bậc Chuẩn Thánh.

“Thái Thanh Cung”, nhìn cờ chiến trên ba mươi thuyền chiến kia, Cổ Tam Thông bất giác run rẩy như nhận ra đó là thế lực phương nào.


“Đúng là âm hồn không tiêu tán”, Vô Nhai Đạo Nhân mắng chửi, “ra ngoài một chuyến mà sao lại lắm chuyện vậy?”

“Dương Huyền, Cổ Chấn, lão phu tìm các ngươi dễ quá”, khi cả hai đang nói chuyện thì ở phía đối diện, trên chiếc thuyền của Thái Thanh Cung vang lên tiếng cười nham hiểm “ta còn tưởng rằng trốn được tới đây đã là may mắn rồi”.

“Ân Trọng, mẹ kiếp, ngươi tuổi chó phải không hả?”, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân lần lượt lên tiếng mắng chửi, bọn họ xoay chuyển hướng thuyền, mười mấy thuyền chiến tập trung về một nhóm.

“Đuổi theo cho ta”, người tên Ân Trọng lập tức hạ lệnh, ba mươi thuyền chiến cấp bậc Chuẩn Thánh đuổi theo.

“Ấy?”, hai bên một bên đuổi một bên chạy, phía Diệp Thành đã lái thuyền đến đây, nhìn thấy cảnh này thì ngỡ ngàng.

“Ngươi có biết đó là cờ chiến của thế lực nào không?”, Diệp Thành quay đầu nhìn Tiểu Linh Oa .

“Thái Thanh Cung”, Tiểu Linh Oa nghĩ một lát rồi đưa ra đáp án chắc chắn, “có thể coi là chư hùng ở Huyền Hoang Đại Lục, nói chính xác hơn thì đó chính là chỗ dựa vững chắc của Bái Nguyệt Thần Giáo”.

“Lại là Bái Nguyệt Thần Giáo”, Diệp Thành gãi tai, nói tới bốn từ này hắn chợt cảm thấy tức tối.

“Trên thuyền chiến của Thái Thanh Cung có người chuyển kiếp của Đại Sở không?”, Tiểu Linh Oa liếc nhìn Diệp Thành.

“Không có”.

“Được rồi”, Tiểu Linh Oa vặn cổ, hắn liều mình đẩy nguyên thạch, cũng phải hàng triệu nguyên thạch.

Lại nhìn sang Diệp Thành, lúc này hắn đã lái thuyền đuổi về phía trước, cho dù không có mối quan hệ với Bái Nguyệt Thần Giáo thì hắn cũng sẽ chiến, mọi thứ đều vì trong số những người bị truy sát có người chuyển kiếp của Đại Sở.

Trong chốc lát, tinh hải lại lại trở nên náo nhiệt, phía Cổ Tam Thông ở phía trước đang bỏ trốn, thuyền chiến của Thái Thanh Cung ở phía sau lao lên, cuối cùng là thuyền của Diệp Thành và Tiểu Linh Oa đuổi theo chí mạng.

Không lâu sau đó, tiếng nổ ầm vang vang dội khắp nơi, thuyền chiến của Thái Thanh Cung truy sát phía Cổ Tam Thông không biết vì sao mà với thuyền chiến khổng lồ như vậy lại bị Tiểu Linh Oa kia bắn phá tới mức bị nhấn chìm.

Phía trước vang lên tiếng gằn của Ân Trọng, ông ta đọt nhiên quay đầu nhìn về phía thuyền chiến đang lao vút lên, “sao có thể, một thuyền chiến cấp bậc Hoàng mà lại có thể bắn chìm cả thuyền chiến Thánh Nhân”.

Trong chốc lát, Thái Thanh Cung lại có thêm một thuyền chiến nữa bị bắn chìm khiến không ít người gặp nạn.

Ân Trọng tức tối, tiếng gằng vang vọng khắp tinh hải: “Ta chính là Ân Trọng của Thái Thanh Cung, các ngươi muốn chết phải không?”




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.