Chương trước
Chương sau
Trong địa cung chợt trở nên yên tĩnh sau khi Diệp Thành rời đi, chỉ có một nữ tử si tình hãy còn nấc lên nghẹn ngào, giây phút trước đó cô suýt chút nữa đã đặt chân lên tinh không vực đài cùng Diệp Thành rồi.

Cơn gió nhẹ khẽ thổi tới, một bóng hình hư ảo xuất hiện trong địa cung, khuôn mặt ôn hoà, đó chính là lão tổ Ngự Linh nhưng không phải chân thân của Thánh Vương mà là ý thức thân của thần hải.

Ông ta đuổi theo Tiểu Linh Oa nhưng ngặt nỗi do chân thân hạn chế nên tốc độ chậm hơn một chút, ông ta không đuổi kịp, cũng không thể khiến tinh không vực đài nghịch chuyển, có một số điều gọi là nhân quả, có cưỡng cầu cũng không được.


Ở bên, thánh nữ Tinh Nguyệt vừa đứng dậy, thấy lão tổ Ngự Linh thì vội hành đại lễ theo tông môn.

Lão tổ Ngự Linh khẽ khoát tay mỉm cười ôn hoà: “Vi phu rất muốn biết người mà đến con cũng gọi là Thánh Chủ rốt cục có lai lịch thế nào, các con đang giấu bí mật gì?”

Thánh nữ Tinh Nguyệt chỉ khẽ cười, cô lau đi giọt nước mắt mà không trả lời câu hỏi của lão tổ Ngự Linh, chỉ vì việc này giải thích rất khó hiểu, cho dù có nói ra thì lão tổ cũng sẽ không tin.

Phía này, bên trong thông đạo không gian, Diệp Thành thẫn thờ nhìn Tiểu Linh Oa, hắn không biết tên này bay vào đây từ bao giờ.

Tiểu Linh Oa lắc đầu, hắn vẫn tỏ ra tinh nghịch như trước đó: “Chạy đến Huyền Hoang Đại Lục mà không gọi ta, lão tử là Bá Vương Long đấy, đi cùng ta sẽ được lợi nhiều”.

“Không phải chứ”, Diệp Thành xoa cằm nhìn Tiểu Linh Oa từ đầu tới chân: “Lúc vừa rồi đi, ngươi vẫn ở cảnh giới Linh Hư, sao mới đó mà đã lên cảnh giới Không Minh rồi?”

“Ngươi cho rằng lão tử đợi hai trăm năm trong vỏ trứng kia là vô ích sao?”, Tiểu Linh Oa hắng giọng.

“Ngươi thì so bì gì với ta, tu vi chạy cũng không phải chậm nhưng sao lại chẳng thấy lớn lên vậy?”

“Nói gì thế chứ, trong người ta đều là tinh hoa cả đấy”.

“Nói cũng phải”, Diệp Thành mỉm cười nhìn Tiểu Linh Oa, “ta cho ngươi ít máu”.

“Lấy thánh huyết để đổi”, Tiểu Linh Oa liếc nhìn Diệp Thành, “ta nói cho ngươi biết, tính khí cha ta không ôn hoà đâu, ngươi đừng có mang theo suy nghĩ đánh ta, nếu không ông ấy sẽ đạp chết ngươi”.

“Cha ngươi?”, Diệp Thành nhướng mày, hắn tỏ ra hào hứng, “ngươi biết cha ngươi ở đâu không?”

“Ở đây”, Tiểu Linh Oa chỉ vào đầu mình, “có vài kí ức mà cha ta phong ấn”.

“Vậy chắc dáng người của cha ngươi cũng không nhỏ nhỉ?”, Diệp Thành xoa cằm, trong đầu hắn chợt hiện lên cảnh tượng dị thường, đó là Bá Vương Long hiên ngang giữa đất trời.

“Bao giờ ngươi tiến giới tới Thánh Nhân?”, Tiểu Linh Oa chớp mắt nhìn Diệp Thành.

“Ta mới hơn hai trăm tuổi, tiến tới Thánh Nhân làm gì chứ?”

“Ngươi mau lên chút đi, ta còn đợi ngươi đi cứu cha ta nữa”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.