Chương trước
Chương sau
Phía Hoàng Đạo công bắt đầu tấm tắc, như thể nhận ra Tiểu Linh Oa, nhưng vẻ mặt bọn họ lại khác thường, đều là người chuyển kiếp mà khoảng cách sao lại xa quá.

Người cùng quê hương lại lần nữa được gặp nhau, cảnh tượng thật sự cảm động, Tiểu Linh Oa cứ thế bật khóc, nước mắt dàn dụa.


Diệp Thành sau khi uống no rượu mới đứng dậy.

Hắn đứng dậy và những người chuyển kiếp khác cũng đứng dậy theo, bọn họ biết Diệp Thành lại bắt đầu bước đi trên hành trình mới.



Diệp Thành mỉm cười xua tay, hắn sải bước xuống đỉnh núi, để lại bóng lưng tiêu điều cho người chuyển kiếp.

Người chuyển kiếp vẫy tay, không ai nói lời nào, không biết sau lần từ biệt này, đến năm nào bọn họ mới được gặp lại nhau, anh hồn của Đại Sở quá đông, đợi tìm thấy hết tất cả mọi người thì Diệp Thành mỏi mệt có lẽ đã bạc mái đầu rồi.

Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Diệp Thành và thánh nữ Tinh Nguyệt đã tới địa cung rộng lớn của gia tộc Ngự Linh.

Ở phía sâu trong địa cung là một tế đàn rộng hàng chục nghìn trượng, trên tế đàn có một Truyền Tống Trận, nói chính xác hơn thì đó là tinh không vực đài, sức mạnh của không gian lan toả.

Lần này Diệp Thành tới gia tộc Ngự Linh chính là muốn mượn tinh không vực đài, chỉ vì vô tình tìm thấy Tiểu Linh Oa nên mới chậm trễ thừoi gian, so với phi hành thì dùng tinh không vực đài nhanh hơn nhiều.

“Cô đã từng tới Huyền Hoang Đại Lục chưa?”, Diệp Thành bước lên tế đàn và lên tiếng hỏi.

“Lão tổ nói nếu không đạt được cảnh giới thánh Nhân thì đừng đến Huyền Hoang Đại Lục”, thánh nữ Tinh Nguyệt vừa điều chỉnh toạ độ không gian vừa mỉm cười nói: “Mặc dù đó là thánh địa của tu sĩ nhưng cũng có quá nhiều nguy cơ tiềm ẩn.”

“Về điểm này thì ta tin”, Diệp Thành mỉm cười, nơi đó đến cả Chư Thiên Kiếm Thần cũng không dám khinh xuất đụng vào bất cứ sự tồn tại nào ở đó, có thể thấy nơi này đáng sợ thế nào, cấp bậc Thánh Nhân mà đi thì khó có thể đảm bảo được an toàn.

“Tinh không vực đài này chỉ có thể truyền tống chín mươi triệu dặm”, thánh nữ Tinh Nguyệt điều chỉnh xong toạ độ không gian, cô nhìn Diệp Thành mỉm cười, “chặng đường tiếp theo cần Thánh Chủ tự đi rồi, đợi khi ra khỏi tinh không vực đài thì sẽ có cả một vùng tinh hải, vượt qua tinh hải đó chính là Huyền Hoang Đại Lục”.

“Cô có lời gì muốn nói với Diệp Tinh Thần không?”, Diệp Thành mỉm cười nhìn thánh nữ Tinh Nguyệt.

“Nếu như Thánh Chủ tìm thấy huynh ấy thì nói Tinh Nhi đợi huynh ấy, cho dù là chân trời góc bể, cho dù là thiên hoang địa lão”, thánh nữ Tinh Nguyệt mỉm cười, giọt nước mắt lăn dài, “ta sẽ mặc áo cưới đợi huynh ấy tới rước ta về”.

“Sẽ không lâu đâu”, Diệp Thành khẽ cười đáp lời.

“Cung tiễn Thánh Chủ”, thánh nữ Tinh Nguyệt quỳ một gối, vực đài xoay chuyển, Diệp Thành biến mất trong chốc lát.
Có điều, thánh nữ Tinh Nguyệt lại không phát hiện ra ngay giây phút Diệp Thành rời đi đã có một đạo kim quang bay vào trong tinh không vực đài với tốc độ cực nhanh, nếu nhì kĩ thì đó chính là Tiểu Linh Oa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.