Chương trước
Chương sau
Diệp Thành vẫn không di chuyển, ý thức lơ lửng, hắn đương nhiên không biết có người lại gần mình, vả lại còn tới gần với mưu đồ.

Lại nhìn sang lão già lưng gù, lúc này lão ta đã tế ra một cái lư đồng màu đen kịt thu ý thức lơ lửng của Diệp Thành vào trong: “Huyết mạch thuần tuý thế này mà mang về làm thuốc thì còn gì bằng”.


Lại là một cơn gió nhẹ khẽ thổi tới, lão già lưng gù biến mất, người cùng biến mất với lão ta còn có Diệp Thành.

Diệp Thành bị phong ấn trong lư đồng, ý thức của hắn vẫn đang ở trạng thái lửng lơ, hắn chỉ có thể nhìn thấy từng đám mây và sương mờ ảo, mọi thứ đều hư ảo trong tầm mắt.

Trời gần sáng, lão già lưng gù đáp chân xuống một vì sao tử tịch và tiến vào lòng đất.

Bên trong lòng đất là cả một thế giới khác, đó là địa cung cổ xưa, bên trên bập bùng từng ngọn đuốc đen xì, mặc dù rộng rãi nhưng lại cho người ta khí tức lạnh lùng khác thường.

Cho tới lúc này, lão già lưng gù mới lấy lư đồng màu đen ra, để nó lơ lửng trên tế đàn.

Tiếp đó, lão già lưng gù lại lấy ra không ít thảo dược, đều là thứ bất phàm, từng cây thảo dược mang theo tinh nguyên dồi dào, chỉ cần lấy bất cứ cây nào ra cũng có thể khiến tứ phương tranh giành nhau.

Nhìn ông ta thì rõ ràng là một luyện đan sư, vả lại còn là một luyện đan sư tà ác, nếu không thì cũng không lôi Diệp Thành tới đây làm dược dẫn, dùng người sống để làm dược dẫn chẳng phải là ác sao? Giống như Đan Ma của Đại Sở năm xưa dùng tinh hồn của trẻ nhỏ luyện đan và gặp báo ứng.

Lại nhìn sang Diệp Thành, hắn bị phong ấn trong lư đồng màu đen, xung quanh với từng đoạn xích phù văn dị thường quấn quanh, đó là cấm chế bên trong lư đồng, pháp lực toàn thân bị phong ấn khiến hắn giống như tượng đá.

Không lâu sau đó liền có bóng người đứng trong địa cung này, đó là một bà lão lưng gù, bà ta cầm một cây gậy thanh long, bộ dạng giống với lão già lưng gù kia.

Lão già lưng gù và bà ta chính là một cặp tu sĩ, chỉ cần nhìn là thấy có tướng phu thê.

Bà lão lưng gù kia cũng dẫn theo một người tới, đó chính là một nữ tử áo trắng, trông có vẻ như bị bắt tới đây để luyện đan.

Nếu Diệp Thành thấy nữ tử này thì nhất định thấy quen vì đó chính là người chuyển kiếp của Đại Sở.

Lão già lưng gù liếc mắt nhìn bà lão rồi lại dừng lại ở nữ tử áo trắng kia, thấy dung mạo tuyệt thế của cô, trong ánh mắt lão ta loé lên ánh nhìn dâm tà.

Thấy ánh mắt dâm tà đó của ông ta, đôi bà lão lưng gù lạnh như băng, ta mới là người đồng hành với ông, ông nhìn thấy một cô nương xinh đẹp là nhìn kiểu đó, ông có ý gì hả?

Thấy ánh mắt của bà lão kia, lão già lưng gù ho hắng thu lại ánh mắt và tiếp tục sắp xếp thảo dược.

Bà lão hắng giọng mở lư luyện đan màu đen phong ấn Diệp Thành, bà ta nhìn Diệp Thành bên trong và sáng cả mắt như thể nhìn ra được sự bất phàm trong huyết mạch của Diệp Thành.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.