“Lần này rẩ ngoài ta gặp được một người rất kì lạ”.
“Kì lạ thế nào?”
“Trông giống hệt ngươi”, Long Ngũ nói rồi còn nhìn Diệp Thành với ánh mắt ý tứ.
“Chư Thiên Vạn Vực rộng lớn thế nào, người trông giống nhau có biết bao nhiêu, có gì mà lạ”, Diệp Thành đáp lời hờ hững rồi đã hấp thu tinh hoa từ tiên thảo.
“Người đó cũng có Huyền Thương Ngọc Giới”, Long Ngũ nói một câu khiến Diệp Thành phải giật mình ngẩng đầu.
“Thay vì nói giống hệt ngươi thì chi bằng nói giống hệt với Hồng Trần năm xưa”, cảm nhận được sự thay đổi trong ánh mắt của Diệp Thành nên Long Ngũ lại tiếp tục nói: “Người mà ta gặp trông điên điên đờ đẫn, giống với kiểu của Hồng Trần năm xưa”.
“Sau đó thì sao?”, Diệp Thành nhìn Long Ngũ và đã chắc rằng người khác thường đó chính là Lục Đạo.
“Ta đi theo cả chặng đường nhưng chớp mắt đã không thấy ông ta đâu rồi”.
“Không thấy nữa?”
“Điểm khó hiểu nhất là đây”, Long Ngũ lấy ra một viên tinh thạch kí ức màu tím đưa cho Diệp Thành.
Diệp Thành vội nhận lấy, hắn chỉ điểm vào tinh thạch và mở ra cấm chế bên trên tinh thạch kí ức.
Tinh thạch rung lên và loé sáng nhưng lại không có cảnh tượng nào hiện ra, hoặc có thể nói kí ức tinh thạch này trống rỗng, từ đầu tới cuối không lạc ấn bất cứ hình ảnh nào.
Diệp Thành khẽ cau mày, nhìn sang Long Ngũ, không biết Long Ngũ có ý gì.
Long Ngũ lại cầm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625643/chuong-3455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.