Chương trước
Chương sau
“Đa tạ tiền bối nhắc nhở”.

“Có còn chuyện gì muốn hỏi không? Ta biết sẽ nói”, đạo thân Kiếm Thần mỉm cười nhìn Diệp Thành.


“Có ạ”, Diệp Thành lập tức hỏi: “Tiền bối đã từng gặp Hoàng đế các triều của Đại Sở chưa? Họ có còn sống không?”

“Đương nhiên còn sống”, Kiếm Thần cười đáp: “Có thể phong Hoàng ở Đại Sở, chín người đó đều có tư thái thành Đế, ngoài Huyền Thần và Hoàng đế Đại Sở là ngươi thì tám vị Hoàng còn lại đều trong trạng thái tự phong ấn”.

“Vậy tu vi của họ…”

“Cùng cấp với Kiếm Thần, đều là Chuẩn Đế đỉnh phong”.

“Đúng là khiến Đại Sở nở mày nở mặt”, Diệp Thành cười vui vẻ, ở Đại Sở đã là tồn tại đỉnh phong, tới Chư Thiên Vạn Vực cũng không che giấu được hào quang, không ngờ còn ngang hàng với Kiếm Thần.

“Ngươi đang chống đối lại trời cao?”, đạo thân Kiếm Thần dường như nhìn ra điều gì, đôi lông mày hơi chau lại.

“Vãn bối ghét bị trời cao trói buộc”, Diệp Thành thản nhiên nhún vai, nhưng dưới vẻ lãnh đạm không để ý lại ẩn giấu sự đau khổ, chặn đường này của hắn đã bị tra tấn khổ sở, thương tích đầy mình.

“Sao lại có chuyện người đối đầu với trời chứ”, đạo thân Kiếm Thần thở dài lắc đầu.

“Không nói chuyện này nữa, vãn bối muốn hỏi người một nơi”, Diệp Thành lập tức chuyển đề tài, nhìn thẳng vào đạo thân Kiếm Thần hỏi với vẻ đầy hy vọng: “Tiền bối đã từng nghe tới thành Vô Lệ chưa?”

“Thái Thượng Vong Tình, Vô Lệ… là vô tình”, lời nói của đạo thân Kiếm Thần hư ảo: “Sao ngươi lại hỏi về nơi đó?”

“Thê tử của vãn bối ở thành Vô Lệ”.

“Nghe lời này của ngươi, nếu ta đoán không nhầm thì chắc cô ấy là người chuyển kiếp của Đại Sở”, đạo thân Kiếm Thần nhìn vào hư vô cao vợi: “Thứ cho ta nói thẳng, dù ngươi tìm được thành đó cũng chẳng thể đưa được thê tử ngươi đi, trừ khi ngươi đạt tới trình độ như Kiếm Thần mới có thể đặt chân lên cầu Nại Hà”.

“Cầu Nại Hà?”, Diệp Thành ngờ vực nhìn đạo thân Kiếm Thần.

“Có thể coi đó là một thử thách, đi qua được thì là lăng tiêu tiên khuyết, không đi qua được thì là hoàng tuyền cửu u”, đạo thân Kiếm Thần chầm chậm nói: “Trong trí nhớ của ta, chưa từng có ai thành công”.

“Dù hy vọng nhỏ nhoi đến đâu, đứng trước tuyệt vọng đều sẽ là khả năng vô hạn”, ánh mắt Diệp Thành tràn đầy kiên định.

“Từ ngày ngươi tu luyện Chu Thiên Diễn Hoá thì hy vọng của ngươi đã trở nên vô cùng gần với tuyệt vọng rồi”, áo trắng của đạo thân Kiếm Thần tung bay, trong giọng nói đều đều thoáng chút buồn bã.

“Tiền bối đang thương tiếc cho vãn bối sao?”, Diệp Thành mỉm cười nhìn đạo thân Kiếm Thần.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.