Diệp Thành nhàn nhạt cất lời, lại một lần nữa giẫm nát hư thiên táng hải, một chưởng nặng như núi.
Thần tử Đại La chế nhạo, đột nhiên vung kiếm lên, một kiếm chém ra cả dải tinh hà, phá được một chưởng của Diệp Thành.
Lòng bàn tay Diệp Thành xuất hiện một vết máu, đó là vết thương do thần tử Đại La chém, trên đó còn có u quang lập loè ẩn chứa một loại sức mạnh bí ẩn, có thể hoá giải tinh khí của hắn, khiến vết thương không thể lành lại.
“Sức mạnh huỷ diệt!”
Diệp Thành khẽ lẩm bẩm, giọng điệu hơi ngạc nhiên.
Trong một thoáng thất thần, thần tử Đại La đã tới trước mặt, một chưởng đập tan hư thiên.
“Bát Hoang!”
Diệp Thành bay lên trời, một chưởng mang theo tiếng rồng gầm có thể gọi là bá tuyệt.
“Phụt!”
“Rắc!”
Một đòn không dùng binh khí, lòng bàn tay thần tử Đại La máu thịt lẫn lộn còn xương tay của Diệp Thành thì đã gãy.
“Máu tươi thật tuyệt vời!”
Thần tử Đại La liếm môi, lòng bàn tay đẫm máu lập tức khôi phục.
“Huyết mạch đã được máu phượng hoàng tẩy luyện!”
Diệp Thành hơi nheo mắt, nhìn ra bản nguyên của thần tử Đại La, tấn công chính diện có thể khiến xương tay Thánh thể của hắn phải gãy, có thể thấy độ mạnh của thân thể hắn ta, có sức mạnh của máu phượng hoàng gia trì.
“Đánh giá thấp ngươi rồi!”
Diệp Thành cười khẩy, tay tạo đại ấn, thi triển Thúc Địa Thành Thốn vọt tới trước mặt thần tử Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625547/chuong-3359.html