Chương trước
Chương sau

Phía Thái Ất Chân Nhân và Ngưu Thập Tam đưa mắt nhìn nhau.

“Là Huyền Linh Chi Thể!”


Thái Ất Chân Nhân thở dài, và mọi người cũng vậy.

Ai có thể ngờ rằng Đạo Linh Chi Thể năm xưa sau khi chuyển kiếp lại mang trong mình huyết mạch Huyền Linh.

Một số người xoa cằm suy nghĩ xem liệu Cơ Tuyết Băng chuyển kiếp có mang huyết mạch Đạo Linh không? Hai kỳ nữ có thể sóng vai với nhau của Đại Sở liệu có vì chuyển kiếp mà hoán đổi huyết mạch không?

Khụ khụ…

Sự im lặng nơi đây cuối cùng đã bị tiếng ho khan của Cô Nguyên phá vỡ, đó là thần nữ của Tiên Nguyệt Cung bọn họ, cô ấy ôm Diệp Thành mãi trước bao người thế này, nếu tin này mà truyền ra ngoài thì bọn họ phải ăn nói thế nào?

“Vừa phải thôi, muốn nói chuyện thì có thể tìm nơi không người mà nói”, Long Nhất cũng hắng giọng.

“Thượng Quan Hàn Nguyệt trong hình dạng thiếu nữ, thân hình nhỏ bé thế kia, nếu đêm nay lên giường cùng Diệp Thành liệu có xảy ra án mạng không?”, Tư Đồ Nam sờ cằm, liếc nhìn Diệp Thành đầy ẩn ý, sau đó lại nghiêm túc nhìn Thượng Quan Hàn Nguyệt trong bộ dạng thiếu nữ.

“Tám phần là có”, Ngô Tam Pháo trầm giọng đáp.

“Sức mạnh của Hoang Cổ Thánh Thể có thể rung chuyển đất trời, không mấy ai có thể chống cự”.

“Ta nghĩ đêm nay sẽ có tiếng lợn bị chọc tiết”.

“Đừng đùa, kêu như vậy mới thích”.

“Mấy người các ngươi xuống đây cho lão tử”, khuôn mặt già nua của Cô Nguyên đã tối sầm lại, ông ta chỉ và đám Long Nhất và Tư Đồ Nam, tuy họ nói nhỏ nhưng vẫn bị ông ta nghe thấy.

“Ông đừng doạ chúng ta, chúng ta không sợ đánh nhau với ông đâu”, Long Nhất sờ cái đầu trọc, vẻ mặt chẳng hề để tâm.

“Người của Thiên Đình chúng ta rất hung bạo đấy”, Tư Đồ Nam cũng vuốt tóc tự cho là mình đẹp trai.

“Đừng gây chuyện nữa, nếu không chúng ta sẽ đánh ông tàn phế”.

“Ha… Ta bực lắm rồi đấy nhé”, Cô Nguyên tức không thở nổi, khuôn mặt đen sì, ông ta xắn tay áo, bước lên đỉnh núi đó định dạy cho mấy tên không biết xấu hổ kia một bài học.

Nhưng giây tiếp theo, Cô Nguyên vừa lao lên đã đi xuống, vả lại còn là bị đánh phải đi xuống.

Bên cạnh đám Long Nhất đã có bảy người đứng ngay ngắn ở đó, hai Thánh Nhân hắc bạch và năm Âm Minh Tử Tướng.

Tuy thực lực của Âm Minh Tử Tướng không thể bằng Thánh Nhân sống, nhưng năm Âm Minh Tử Tướng cũng có thể sánh ngang với ba Thánh Nhân sống, lại thêm hai Thánh Nhân hắc bạch cũng đã là năm Thánh Nhân sống, Cô Nguyên bị đánh thê thảm!

“Oa!”

Cô Nguyên nằm chềnh ềnh trên đất, trên người đầy những dấu chân loạn xạ.
“Hai Thánh Nhân, năm hình nộm Thánh Nhân!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.