Chương trước
Chương sau
Thế mà bây giờ lại liên minh chiến đấu? Cùng đối phó với người kia? Đương nhiên là vậy rồi, nếu đấu một mình dù là Diệp Thành hay tên thanh niên tóc tím đều không phải đối thủ của bóng đen kia, nhưng nếu hai người hợp tác thì chưa biết thế nào.

“Hai tên vô dụng mà thôi”, bóng đen cười lạnh rồi biến mất, đến khí tức cũng tiêu tán không thể tìm ra.

“Tránh đi”, tên thanh niên tóc tím lạnh lùng nói, vừa nhắc nhở Diệp Thành vừa tránh đi.


“Chuyện nhỏ”, không cần tên thanh niên tóc tím nhắc, Diệp Thành cũng đã tự trốn đi, hắn cũng đang định nhắc hắn ta, dù sao hiện tại đã tạm thời là đồng đội, hắn không muốn vừa liên minh đã bị giết chết.

Bây giờ xem ra là hắn nghĩ nhiều, tên thanh niên tóc tím còn phức tạp hơn hắn nghĩ, dường như hắn ta rất quen thuộc lối đánh của bóng đen kia.

Bùm!

Hai người vừa chạy đi thì vùng tinh không họ vừa đứng đã bị nghiền nát thành một đống hỗn loạn, Diệp Thành thấy vậy thì cảm thán, may mà tránh nhanh, nếu trúng chiêu đó thì có thể sẽ bị giết ngay tại chỗ.

“Ta đã xem thường các ngươi rồi!”

Bóng đen cười nhạt, một tay thi triển bí thuật, hơn nữa còn là bí thuật cực kỳ bá đạo.

Phong Thần Quyết!

Nếu đã biết đối phương định thi triển bí thuật, sao Diệp Thành có thể cho ông ta cơ hội? Một kiếm vô song nhắm thẳng tới giữa hai hàng lông mày của bóng đen.

Bóng đen cau mày, không ngờ Diệp Thành lại xông tới, ông ta lập tức ngừng thi triển bí thuật thay vào đó là búng ra thần mang, ngăn lại một kiếm của Diệp Thành.

Tên thanh niên tóc tím cũng tới, hơn nữa còn tung ra đòn tuyệt sát, nghĩ lại sự khinh miệt rõ mồn một của bóng đen lúc trước, sát khí của hắn ta lại tăng lên một phần, không phải ông thích thể hiện sao? Lão tử cho ông thể hiện đủ, dù thế nào lão tử cũng phải cho ông được vui.

Không biết nếu Diệp Thành biết suy nghĩ này của thanh niên tóc tím liệu có bật cười tại chỗ hay không! Dù sao hắn ta cũng là Thánh Nhân vượt ngoài thế tục, giác ngộ này… đúng là rất cao.



Bùm!

Một chưởng của bóng đen đẩy lùi thanh niên tóc tím, đôi mắt ánh lên u quang hiện rõ tia sáng lạnh như băng.

“Giết ông ta!”

Diệp Thành hét lên một tiếng, một kiếm chém ra cả dải ngân hà.

Bóng đen hừ lạnh một tiếng, bàn tay đen kịt ngang trời giống như bàn tay huỷ thiên diệt địa, lập tức quét sạch ngân hà.

Thanh niên tóc tím cũng nổi cơn thịnh nộ, tế ra pháp khí bản mệnh, đó là một cây đèn thần với thần minh sáng rực.

Cây đèn thần này là một Thánh binh phi thường, lạc ấn pháp tắc của Thánh Nhân, bên trên có khắc bí thuật thượng cổ, thần huy lượn quanh, mỗi tia đều mang theo sức mạnh đáng sợ, ngọn lửa thần minh lắc lư, phát ra ánh sáng ma tính.

“Tự tìm đường chết!”

Bóng đen tiến lên một bước, vẫn là một chưởng che kín tinh không nhưng không thể dập tắt ngọn lửa thần minh ấy.

“Tiếp tục!”
Diệp Thành cực kỳ nhanh nhẹn, cầm sát kiếm Thánh binh xông lên lần nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.