Chương trước
Chương sau
Trong u minh dường như có một âm thanh hư ảo vang lên, khiến cơ thể tên thanh niên áo trắng không tự chủ được lại run lên lần nữa, đôi mắt sâu thẳm đẫm lệ, nhìn Long Nhất rồi lại nhìn Diệp Thành bên ngoài, vẻ mặt không thể tin được, hắn ta không dám tin những điều này là sự thật.

Diệp Thành quay đầu lại cười sau đó tiếp tục bỏ chạy, bây giờ không phải lúc ôn lại chuyện xưa.

“Thiếu chủ!”


Trong đại đỉnh có một thanh niên đã quỳ gối trước Tư Đồ Nam, đó là con cháu của nhà Tư Đồ ở Tây Thục, mà Tư Đồ Nam là thiếu chủ của nhà Tư Đồ, bây giờ gặp lại tâm trạng không cần nghĩ cũng biết xúc động tới thế nào.

“Ừ ừ!”

Tư Đồ Nam trước nay luôn cà lơ phất phơ, lúc này cũng khóc không thành tiếng.

Đây giống như một giấc mơ, tỉnh lại đã là kiếp trước, kiếp này.

Bùm! Rầm!

Khi mọi người đang kích động thì bên ngoài vang lên tiếng động lớn, thu hút sự chú ý của tất cả.

Hiện lên trong tầm mắt họ là một bức tranh đẫm máu.

Một cánh tay của Diệp Thành đã bị chém rơi, lúc này vẫn còn có máu tươi và ánh sáng kỳ lạ quẩn quanh.

Đúng vậy, Diệp Thành đã bị thương nhưng không phải bóng đen phía sau chém hắn, mà là một thanh niên tóc tím yêu dị ở phía trước chém, hắn ta cũng là một Thánh Nhân, tuy không mạnh bằng bóng đen kia nhưng cũng không phải Thánh Nhân tầm thường.

“Đường đường là Thánh Nhân mà lại đánh lén, đúng là không biết xấu hổ”, Diệp Thành hừ lạnh, thân thể loạng choạng, khóe miệng rỉ máu, hắn đã phát hiện ra đòn tuyệt sát của thanh niên tóc tím từ trước nhưng không tránh kịp, sát khí của Thánh Nhân quá mạnh khiến hắn không chỉ mất một cánh tay.

“Tuỳ ngươi thích nói gì thì nói”, thanh niên tóc tím cười nham hiểm, trong mắt hiện lên tia bỡn cợt và âm u.

“Thật sự cảm ơn đạo hữu”, bóng đen đuổi theo nói lời này với thanh niên tóc tím, nếu không nhờ người này ngăn Diệp Thành thì biết tới khi nào ông ta mới đuổi kịp được hắn.

“Nguyên thần của hắn cho ông, thân thể của hắn thuộc về ta”, tên thanh niên tóc tím cười nhạt nói.

“Ta cảm ơn ngươi không có nghĩa là sẽ phân chia chiến lợi phẩm với ngươi”, bóng đen liếc nhìn thanh niên tóc tím, giọng điệu lạnh lùng khinh thường: “Còn nữa, ngươi là cái thá gì mà cũng dám bàn điều kiện với bản Thánh?”

“Ông…”, tên thanh niên tóc tím bị bóng đen dạy dỗ, khuôn mặt lập tức trở nên gớm ghiếc.

“Có muốn hợp tác không? Chúng ta cùng xử ông ta”, Diệp Thành nháy mắt với thanh niên tóc tím.

“Được”, tên thanh niên tóc tím nổi giận, thật sự kề vai với Diệp Thành, hắn ta đồng ý nhanh chóng như vậy khiến Diệp Thành hơi ngạc nhiên.

Vì thế một tổ hợp kỳ lạ được ra đời.

Vừa nãy tên thanh niên tóc tím mới chặt một cánh tay của Diệp Thành.

Vừa nãy Diệp Thành còn mắng chửi hắn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.