Chương trước
Chương sau
Dao Khê bĩu môi, xoay người rời đi, trước khi đi còn nhìn phía Diệp Thành bằng ánh mắt đầy ẩn ý, chính sự xuất hiện của ba người này mới khiến cho nhóm Hoa Vân trở nên kỳ lạ như vậy.

Sau khi cô ấy đi, Diệp Thành và ba người còn lại vắt tay sau gáy nằm xuống đất, nhìn lên tinh không mờ ảo.

“Còn nhớ cuộc thi tam tông không?”, cuối cùng vẫn là Hoa Vân lên tiếng trước.

“Bị đánh không ngóc đầu lên được!”, Chu Ngạo ho khan rồi liếc nhìn Diệp Thành.


“Không chỉ có chúng ta, tất cả những người đối chiến với hắn đều rất thê thảm”, Hoa Vân mỉm cười.

“Hai người nói như vậy là mất vui đấy”.

“Haiz, người giỏi còn có người giỏi hơn mà!”, Chu Ngạo và Hoa Vân lắc đầu cười, ngày xưa họ tuổi trẻ ngông cuồng, mọi ân oán đã biến mất từ lâu, hiện tại họ chỉ nhớ tới Đại Sở.

Mãi đến đêm khuya Diệp Thành mới đứng dậy, vặn eo xoay mình, nhìn Chu Ngạo và Hoa Vân đã ngủ say rồi nói với Nguyệt Trì Huân: “Ta đến các cổ tinh khác xem thế nào”.

“Hy vọng có thể tìm được nhiều người chuyển kiếp nữa”.

“Sẽ tìm được thôi”, Diệp Thành khẽ cười, bước ra khỏi núi rồi bay ra khỏi Nam Thiên Tinh như một tia thần quang.



Minh Vương Tinh vẫn chìm trong khói mù.

Nhìn từ trên xuống, cả tiên sơn Minh Vương đổ nát đầy ắp bóng người, vùng đất này cũng bị bao phủ bởi băng giá do sát khí kinh người.

Đất trời im ắng đến đáng sợ.

Không biết bao lâu sau đại trưởng lão của Minh Vương Tông mới lên tiếng: “Lão tổ, tinh nguyên của Minh Vương Tinh đã bị lấy đi, không bao lâu nữa cổ tinh này sẽ trở thành một cổ tinh với nguồn linh lực ít ỏi”.

“Ngươi muốn nói gì?”, Minh Vương Lão Tổ trầm giọng hỏi.

“Đổi một cổ tinh khác, xây dựng lại Minh Vương Tinh”.

“Xem ra ngươi đã có mục tiêu”, Minh Vương Lão Tổ nhìn đại trưởng lão của Minh Vương Tông.

“Nam Thiên Tinh”, đại trưởng lão nói ngay: “Tuy cổ tinh đó không lớn bằng Minh Vương Tinh nhưng vạn vật tốt tươi, quan trọng nhất là nhà họ Mạc của Nam Thiên Tinh không có Thánh Nhân trấn giữ”.

“Vậy thì giết đi”, Minh Vương Lão Tổ hừ lạnh.



Khi bình minh đến gần, Diệp Thành lại dừng trước một tinh không.

Cả đêm qua hắn đã tìm không dưới mười cổ tinh nhưng không may mắn như Nam Thiên Tinh, không tìm được một người chuyển kiếp nào.

Phía xa là một cổ tinh không lớn cũng không nhỏ, tỏa ra thần quang chói mắt, rất thu hút ánh nhìn trong tinh không này.

Diệp Thành trải bản đồ sao ra, xác định vị trí, tìm được cổ tinh này trên bản đồ.

Thanh Diệu Tinh!

Diệp Thành nói, vẻ mặt trở nên kỳ quái, hắn nhớ lại thần tử của Thanh Diệu Tinh và hai cảnh giới Hoàng tuỳ tùng của hắn ta, hai lần bị hắn đánh ngất, lột sạch chỉ còn mỗi chiếc quần đùi.

“Tạo nghiệp rồi!”

Diệp Thành cất bản đồ sao rồi bay vào Thanh Diệu Tinh như một tia tiên quang, đáp xuống đỉnh một ngọn núi dốc.

Đầu tiên hắn nhìn quanh bốn phía, sau đó bắt đầu bấm đốt nhẩm tính.

“Ôi có thật này!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.