Chương trước
Chương sau


Ánh trăng sáng chiếu khắp Vọng Cổ Tinh, ban đêm đáng lẽ phải yên tĩnh nhưng Phách Mại Các vẫn sôi động lạ thường.

Cuộc đấu giá kéo dài một ngày rồi vẫn tiếp tục, nhưng những người tới đấu giá không hề mệt mỏi, ai nấy đều vô cùng phấn khởi, Phách Mại Các cũng rất biết tạo không khí, từng món dị vật đưa ra đều được đẩy lên cao trào.


Hoa Thiên im lặng ngồi yên trong nhã gian, ồ không đúng, nên nói là bị giam cầm mới phải.

Thần tử Quỷ Hoàng cũng rất im lặng, nhàn nhã nằm trên ghế dựa, vuốt ve thân thể lạnh lẽo trên chiếc giường nhỏ như tên biến thái, lại thêm bề ngoài hơi dữ tợn mang lại cho người ta cảm giác u ám đáng sợ.

Diệp Thành cũng đang yên lặng uống trà, từng bảo vật được đưa ra nhưng hắn không ra tay lần nào nữa.

Bích Du thì như một người vợ hiền, đứng sau lưng Diệp Thành bóp vai đấm lưng cho hắn, thấy hắn đã lâu không lên tiếng thì khẽ cười hỏi: “Ngươi đang nghĩ gì vậy?”

“Bích Du, cô đã mơ bao giờ chưa?”, Diệp Thành nhàn nhạt nói.

“Mơ?”, Bích Du ngẩn ra, đến khi phản ứng lại mới đáp: “Đương nhiên là rồi chứ”.

“Giấc mơ của hai người đan xen với nhau là ngụ ý gì?”

“Giấc mơ đan xen?”, Bích Du khẽ nhíu mày: “Là thế nào?”

“Tức là cô mơ, ta cũng mơ, cùng mơ về một nơi, hơn nữa chúng ta còn gặp nhau trong mơ”.

“Sao có thể thế được?”, Bích Du cười khẽ: “Đây là hư ảo và thực tế”.

“Có lẽ là do ta nghĩ nhiều”, Diệp Thành cười nhẹ, chậm rãi đứng dậy, không biết bao lâu sau hắn lại đứng trước cửa sổ, nhìn nhã gian của thần tử Quỷ Hoàng trước rồi mới nhìn xuống phía dưới.

Trên vân đài, Trường Thiện Chân Nhân cất vật đấu giá của lượt trước rồi lại lấy ra một chiếc hộp bạch ngọc.

Chiếc hộp vừa được lấy ra, thần tử Quỷ Hoàng đang nằm nhàn nhã trên ghế dựa trong nhã gian đột nhiên mở mắt, ánh sáng nóng rực lướt qua trong mắt, máu trong người sôi trào, dường như rất vui mừng.

Bên dưới, Trường Thiện Chân Nhân đã cho chiếc hộp bạch ngọc lơ lửng giữa không trung.

Chiếc hộp này thật tuyệt!

Ánh mắt những người đấu giá bên dưới đều sáng ngời, họ nhìn chằm chằm chiếc hộp bạch ngọc, đều là người đã có tuổi, đương nhiên họ nhìn ra được sự phi thường của chiếc hộp này.

Nhưng điều khiến họ ngạc nhiên là vật phẩm đấu giá lần này không phải chiếc hộp, mà là bảo vật bên trong hộp, bên trên có phong ấn, hơn nữa không chỉ một phong ấn nên càng khiến mọi người tò mò hơn.

Mở!

Sau tiếng hô nhẹ của Trường Thiện Chân Nhân, phong ấn của chiếc hộp được mở ra.

Gầm!

Ngay lập tức, một tiếng gầm thét vang lên từ trong chiếc hộp, mang theo khí thế man hoang và hung tàn khát máu, khiến cho mọi người có mặt đều biến sắc, tu sĩ Chuẩn Thánh cũng phải cau mày.

Đó là gì?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.