Chương trước
Chương sau


“Đúng là phi phàm”, có người lên tiếng, nói xong còn không quên nhìn nhã gian của Diệp Thành, Hoa Thiên và thần tử Quỷ Hoàng.

“Một triệu mốt”, trong im lặng đã có người ra giá, thu hút sự chú ý của mọi người có mặt, cũng thu hút sự chú ý của Diệp Thành, vì người ra giá chính là thư sinh nữ giả nam.


“Hắn không lên tiếng ta còn suýt quên có người này ở đây”, người ngồi bên cạnh thư sinh đó lẩm bẩm.

“Một triệu hai”, sau thư sinh đó lại có người tăng giá, không ngờ lại là Hoá Thiên Lão Tổ.

“Hai triệu”, thư sinh lại tăng giá.

“Hai triệu mốt”.

“Ba triệu”.

“Ngươi lợi hại, nó thuộc về ngươi đấy”, Hoá Thiên Lão Tổ hít sâu một hơi, lập tức từ bỏ.

“Cảm ơn đạo hữu”, thư sinh ấy nhẹ giọng nói, vẫn lật xem sách cổ, hay nói cách khác từ đầu đến cuối hắn ta chưa từng buông cuốn sách xuống, dường như bỏ ba triệu nguyên thạch ra để mua bộ bí quyển chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Người này không đơn giản”, Bích Du trong nhã gian khẽ nói.

“Không nhìn ra tu vi của cô ta, chắc chắn không phải Chuẩn Thánh bình thường, thậm chí có thể là Thánh Nhân”, Diệp Thành trầm ngâm.

“Đúng là ngoạ hổ tàng long”.

“Khẳng định không đơn giản”, Diệp Thành khẽ nói, ánh mắt nhìn thư sinh đó lại càng thâm thuý hơn.

“Đúng rồi, lư đồng lúc nãy thật sự đáng giá hơn hai mươi triệu nguyên thạch sao?”, Bích Du hỏi Diệp Thành.

“Đương nhiên đáng giá”, Diệp Thành nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn nhã gian hướng chéo, khoé miệng mang theo ý cười.

“Ngươi là cái thá gì mà cũng dám nhìn trộm bản thần tử?”, thần tử Quỷ Hoàng dường như cảm nhận được Diệp Thành đang nhìn mình, không khỏi chế nhạo, toàn thân tản ra thần quang, che giấu khí tức.

“Thần tử, tiểu tử đó rất kỳ lạ, nên cẩn thận một chút”, ông lão áo đen bên cạnh nhắc nhở.

“Đương nhiên ta biết hắn kỳ lạ”, thần tử Quỷ Hoàng cười âm u: “Con đàn bà Bích Ba kia không chọn Hoa Thiên mà lại chọn hắn, đây là một minh chứng rõ ràng, ta càng ngày càng thích hắn rồi đấy”.

“Dù thế nào thần tử cũng nên cẩn thận, mục đích lần này của chúng ta là xương Cùng Kỳ, trước khi nó được đấu giá, thần tử đừng lãng phí nguyên thạch để đấu giá những thứ vô bổ”.

“Cần ngươi dạy ta à?”, thần tử Quỷ Hoàng cười khẩy: “Không có bảo vật nào thần tử muốn mà không có được”.

“Xương Cùng Kỳ”, trong nhã gian, Diệp Thành đang khép hờ đôi mắt chợt mở mắt ra, khoé miệng mang theo ý cười, hắn đã dùng bí thuật nghe lén được vài điều.

“Muốn xương Cùng Kỳ để lột xác, vậy thì chuẩn bị chín mươi triệu nguyên thạch đi”, Diệp Thành thoải mái xoay cổ: “Khiến lão tử bỏ thêm hai mươi triệu, ngươi sẽ phải trả cái giá gấp đôi”.



Bầu trời đêm thăm thẳm, những vì sao như những hạt cát bụi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.