Chương trước
Chương sau



Khương Thái Hư từng nói cái đỉnh đó không hề đơn giản.

Những năm nay Diệp Thành vẫn luôn mang nó theo mình, hắn biết cái đỉnh đó bất phàm, cũng không ngờ rằng có thể thấy một cái đỉnh giống y hệt ở đây.

“Một trăm nghìn nguyên thạch, không trả giá”, thấy Diệp Thành nhìn chăm chú, lão già kia lên tiếng.


“Mười nghìn”, Diệp Thành giơ tay lên.

Ta không hét giá vậy đâu”, lão già giảo hoạt chép miệng.

“Ta chỉ trả đúng mười nghìn”, Diệp Thành gãi tai đáp lời, hắn mang không ít nguyên thạch nhưng dù gì cũng là tiền, bớt được ít nào hay ít nấy.

“Chín mươi nghìn”, lão già giảo hoạt bớt cho hắn một chút.

Diệp Thành không đáp lời giơ hai ngó tay lên.

Lão già giảo hoạt thấy vậy thì liếc nhìn Diệp Thành sau đó giơ ngón tay thể hiện số tám.

Diệp Thành lắc đầu giơ ba ngón tay.

Lão già kia lại nhìn Diệp Thành giơ ra bảy ngón tay.

Và cứ như vậy, cả hai không ai nói lời nào, bọn họ chỉ giơ tay ra hiệu khiến những người qua đường cảm thấy khó hiểu, người không biết còn tưởng hai người này đang chơi trò đố số.

Không biết mất bao lâu cả hai mới giơ tay tỏ ý tán đồng.

Diệp Thành cầm cái đỉnh đi, còn lão già kai thu về năm mươi nghìn nguyên thạch, cũng may lão già đó không biết nhìn đồ, nếu mà biết thì đừng nói là năm mươi nghìn, năm trăm nghìn chưa chắc lão ta đã bán.

Diệp Thành rời khỏi sạp hàng và tiếp tục đi tìm kiếm.

Cho tới tối muộn, khi kiếm được kha khá hắn mới quay về chỗ mà Yên Xích Hà thuê trọ.

Quay về phòng, Diệp Thành liền lấy ra những món pháp khí hôm nay hắn càn quét được, thu hoạch hôm nay của hắn có thể nói là chất được thành cả ngọn núi nhỏ, linh gương, lư đồng, sát kiếm, bảo ấn cần gì có nấy, tất cả đều ánh lên thần quang.

Vù!

Sau tiếng động này vang lên, Hỗn Độn Thần Đỉnh được tế ra, lơ lửng trên đống pháp khí có thể chất thành cả ngọn núi kia.

Hút!

Sau tiếng hô của Diệp Thành, Hỗn Độn Thần Đỉnh lại lần nữa rung lên, áp lực mạnh mẽ giáng xuống khiến nhiều món pháp khí bị nghiền nát còn phần tinh tuý bên trong pháp khí được hút vào bên trong thần đỉnh.

Diệp Thành đảo mắt, hắn lấy cái đỉnh nhỏ mua được và cái đỉnh trước kia mà hắn có ra.

Hai cái đỉnh lơ lửng trước mặt, cho dù là hình thái, kích thước và hoa văn khắc họa ở bên trên cùng khí tức đều y hệt nhau, Diệp Thành chắc chắn rằng hai cái đỉnh này do một người làm ra.

Vù! Vù!

Hai cái đỉnh như có cảm ứng, chúng rung lên và vang lên âm thanh vù vù như vui mừng, như kích động.

Không lâu sau đó, Diệp Thành tế ra tiên hoả bao quanh đỉnh.

Không biết mất bao lâu, bên trong đỉnh nhỏ luyện ra một giọt máu tươi với luồng khí ma sát bao quanh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.