Nhìn từ xa thì thấy là một vị Phật Đà mặc áo cà sa, đi trên Phật quang, một tay cầm thiền trượng, tay kia cầm tràng hạt, tướng mạo trang nghiêm như Thánh Phật, cực kỳ chói mắt trên tinh không này.
Từ xa Phật Đà đã nhìn thấy Diệp Thành.
Ma!
Phật Đà khẽ lẩm bẩm, nhíu mày, dường như đã nhìn thấu ma đạo của Diệp Thành.
Ngay lập tức, Phật Đà lấy chuỗi tràng hạt ra, cho nó lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Thành, trút Phật quang sáng chói xuống.
Sức mạnh độ hoá xuất hiện đột ngột khiến Diệp Thành đang nhắm mắt chợt nhăn mày đau đớn, hắn còn chưa mở mắt, miệng đã phun ra một ngụm máu, đạo của Chuẩn Đế quá cuồng bạo, suýt nữa khiến Thánh thể của hắn sụp đổ.
“Thánh tăng cũng là cao nhân đắc đạo mà lại âm thầm ám toán người khác như thế à?”, Diệp Thành lạnh lùng nhìn Phật Đà.
“Lão nạp có duyên với thí chủ, muốn độ thí chủ ra khỏi biển khổ”, Phật Đà cười hiền từ, Phật âm như hồng chung đại lữ.
“Giúp ta ra khỏi biển khổ? Lời này nghe hay lắm”, Diệp Thành loạng choạng đứng dậy, giễu cợt nhìn Phật Đà, có lẽ vì quá đau nên mặt hắn hơi dữ tợn, không trấn áp được đạo của Chuẩn Đế.
“Ta có duyên với thí chủ, thí chủ cũng có duyên với Phật, theo lão nạp về Phật Đà Tinh đi, độ ma tính ác niệm của thí chủ thì mới có thể sớm kết nghiệp quả”, Phật Đà lại lên tiếng, lời nói mang theo Phật âm không thể chối từ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625139/chuong-2950.html