Chương trước
Chương sau
Sáng sớm, khi trời còn chưa sáng, U Đô đã rộn ràng bóng người qua lại.

Hôm nay không phải là một ngày như thường lệ, hôm nay chính là thọ thần của Khô Nhạc Chân Nhân, tu sĩ đón đại thọ là chuyện bình thường nhưng Khô Nhạc lại khác, ông ta là luyện đan sư cấp bảy duy nhất ở U Đô, đương nhiên thọ thần được tổ chức vô cùng long trọng.

Ở tầng thứ ba của U Đô, Diệp Thành đứng trong Đan Phủ, phía sau hắn còn có rất nhiều luyện đan sư của Đan Phủ.


Nhìn từ xa, cảnh tượng hàng trăm nghìn luyện đan sư trông vô cùng hoành tráng, tất cả đều mặc đan bào giống nhau khiến người ta nhìn mà choán ngợp, đây là đi chúc thọ sao? Sao lại trông giống như đi đập phá thế nhỉ?

Thấy vậy, Diệp Thành lựa chọn ngó lơ.

Nói thực thì hắn quả thực đang chuẩn bị đi phá đám, hại huynh đệ của ta, hôm nay lão tử phải cho ông thấy thế nào là lễ độ.

Tới đó thích gì ăn nấy, ăn thật lực!

Nghĩ rồi, Diệp Thành không quên buông lời nói.

Phủ Chủ cứ đợi là được rồi!

Ba ngày không ăn cơm, chỉ đợi bữa ngày hôm nay!

Các luyện đan sư của Đan Thành không phải tầm thường, đã có người bắt đầu nới lỏng đai quần.

Dương Thiên Chân Nhân đến!

Tuệ Hải Chân Nhân đến!

Huyền Dương Chân Nhân đến!

Trên linh sơn ở tầng thứ tám lúc này đông nghịt người, những tiếng hô gọi liên tiếp vang lên.

Từng tốp người lần lượt tới đây chúc thọ, người nào người nấy đều có thân phận không hề tầm thường, những món quà mừng thọ của gia tộc Chu Tước, chín đại thế gia cùng các gia tộc có tiếng khác đều vô cùng trân quý, nếu đem ra đi đấu giá thì có thể hét cái giá trên trời.

Mời vào bên trong!

Sáu đại đệ tử của Khô Nhạc tỏ ra vô cùng hiếu khách, bọn họ đứng trước cửa tiếp đón nồng hậu.

Trên thiên tiêu, một thanh niên mặc y phục tím bay ngang trời, dáng vẻ hiên ngang, tư thế oai hùng đáp xuống bên dưới Linh Đan Sơn.

Sự xuất hiện của người này kéo khiến những người tới đây tham gia chúc thọ phải rẽ lối nhường đường, đây chính là Bát Hoàng Tử của gia tộc Chu Tước, thân phận tôn quý, đến cả thị vệ của hắn cũng ở cảnh giới Hoàng.

“Bát Hoàng Tử giá lâm Linh Đan Sơn, quả là vinh hạnh”, phía Nhạc Sơn cười giả lả.

“Sáu vị Các Chủ, đây là chút lòng thành của ta, xin nhận cho”, Bát Hoàng Tử phất tay lấy ra tám hộp ngọc đều được làm thủ công, đó không phải là món quà dành cho Khô Nhạc mà là tặng cho phía Nhạc Sơn.

“Sau này mong các vị có thêm lời hay ý đẹp trước mặt Chân Nhân”, Bát Hoàng Tử vừa nói vừa hành lễ.

“Đương nhiên rồi, Bát Hoàng Tử xin mời vào trong”, cả sáu người bật cười giả lả.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.