Chương trước
Chương sau



Ấy thế mà cả chặng đường tới đây những món đồ mà hắn đánh giá cao lại không hiểu, tuy nhiên lại chưa chọn được cho mình món bảo vật nào ưng ý.

Ừm?


Trong lúc di chuyển, Diệp Thành chợt cau mày thế nhưng hắn nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường.

Chỉ một giây trước, hắn rõ ràng đã cảm nhận được một luồng sát khí, và hắn có thể tìm được nơi khởi nguồn của luồng sát khí đó một cách chính xác, đó chính là bên trong tiểu lâu đang bồng bềnh giữa không trung, Tu vi của người này ở cảnh giới Hoàng.

Ánh mắt Diệp Thành như giếng cổ không một gợn sóng, hắn và Niệm Vi đi về phía Truyền Tống Trận thông tới tầng thứ chín.

Cả chặng đường tới đây hắn cảm nhận được không chỉ có một người âm thầm quan sát hẳn, trước và sau cũng phải có tới mười mấy luồng sát khí đang nhằm vào hắn.

Diệp Thành không khó để có thể nghĩ tới đó là sát khí của ai, ngoại trừ Linh Đan Các và tám đại hoàng tử ra thì còn có ai, Linh Đan Các không đơn thuần chỉ là nơi luyện đan, những kẻ mạnh mà nơi này kết giao không hề ít.

Còn tám đại hoàng tử đều là Thánh Chủ của gia tộc Chu Tước, bọn họ cũng muốn có được sự ủng hộ từ Khô Nhạc, biết Khô Nhạc muốn có chân hoả của Diệp Thành, sao bọn họ có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Cũng may nơi này là U Đô, cấm chế mạnh mẽ, nếu như ở bên ngoài thì e rằng đã có tới vài trăm tu sĩ cảnh giới Hoàng muốn giết hắn đoạt chân hoả rồi.

Diệp Thành nhanh chóng cùng Niệm Vi bước vào Truyền Tống Trận biến mất khỏi tầng thứ tám.

Sau khi hắn rời đi, từ tám hướng khác nhau ở U Đô đều có bóng người xuất hiện, trước đó bọn họ tìm cho mình chỗ ẩn náu, tất thảy cũng phải tới mười người, mặc dù đều là chủ của từng nơi khác nhau nhưng mục đích lại giống nhau.

Phía này, Diệp Thành và Niệm Vi đã tới tầng thứ chín.

Woa!

Vừa bước ra, Diệp Thành đã phải thốt lên vì bất ngờ.

Tầng thứ chín ở U Đô mặc dù không rộng lớn nhưng quả là chốn tiên cảnh, xuất hiện trong tầm nhìn của hắn chỉ là lớp mây và sương bồng bềnh, bầu không khí nơi này hoàn toàn là linh lực, tinh tuý và dày đặc hơn gấp mười lần so với ở tầng thứ tám.

Đi thôi!

Niệm Vi mỉm cười kéo Diệp Thành bước lên vân đoan bay về phía một linh sơn hùng vĩ.

Sau khi tới linh sơn, Diệp Thành chợt cau mày, còn chưa vào đây mà hắn đã cảm nhận được luồng áp lực mạnh mẽ, nó đến từ áp lực sâu thẳm nơi tâm hồn, thâm sâu khó dò.

Bái kiến công chúa!

Dưới linh sơn, hai lão già tóc bạc đang khoanh chân ngồi, thấy Niệm Vi tới thì lần lượt cung kính hành lễ, khuôn mặt ôn hoà nở nụ cười.

Không cần đa lễ!

Niệm Vi khẽ mỉm cười, cô không hề coi hai người này là thuộc hạ.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.