Chương trước
Chương sau

“Xuyên Nhi”, Đỗ Xuyên vừa mở miệng đã bị Diễn Thiên Đạo Nhân cắt ngang, nơi này quả thực không phải nơi để bọn họ tung hoành, tuy Nhược Thiên Huyền Vũ đã sa cơ nhưng vẫn là hoàng tử của nhà Chu Tước, chỉ riêng thân phận này thôi đã khiến bọn họ phải e ngại vài phần, dù sao U Đô vẫn là địa bàn của nhà Chu Tước.

Nói xong, Diễn Thiên Đạo Nhân lại nhìn về phía Diệp Thành, trong đôi mắt già nua còn huyễn hoá hình bát quái.


Ánh mắt Diệp Thành tĩnh lặng như giếng cổ không gợn sóng, hắn nhìn thẳng vào mắt ông ta, ánh mắt hiện lên ý cười nhạt. Xét về thôi diễn, hắn tự nhận mình không thua Diễn Thiên Đạo Nhân, xét về sức chiến đấu có lẽ hắn còn kém rất xa, nhưng nếu liều chết chiến đấu chưa chắc hắn đã thua.



Bùm! Ầm! Đoàng!

Khi Diệp Thành và Diễn Thiên Đạo Nhân đang âm thầm quan sát lẫn nhau thì Vọng Thiên Các khổng lồ lại vang lên từng đợt tiếng nổ.

Nhìn từ xa, trên vân đài luyện đan lần lượt xuất hiện cảnh nổ lư, rất nhiều người máu me đầm đìa khiến người nhìn phải hít vào một hơi khí lạnh, số người nổ lư thì nhiều mà vẫn chẳng thấy ai luyện ra đan dược nữa.

Diệp Thành dời mắt khỏi Diễn Thiên Đạo Nhân.

Lần này, hắn và Diễn Thiên Đạo Nhân nhìn nhau từ xa nhưng cũng chỉ thoáng qua, không phân định được thắng bại, hắn chưa dùng toàn lực mà Diễn Thiên Đạo Nhân cũng thế, đều chưa dốc hết toàn lực.

“Thánh chủ, đạo hạnh của Diễn Thiên Đạo Nhân thế nào ạ?”, Niệm Vi nhìn phía dưới rồi lại đưa mắt nhìn sang Diệp Thành.

“Rất mạnh”, Diệp Thành khẽ nói ra hai chữ.

“Xem ra phải bảo Mục tỷ tỷ đóng cửa sòng bạc vài hôm rồi”, Niệm Vi chau mày.

“Chuyện gì đến sẽ phải đến thôi”, Diệp Thành cười nhẹ: “Diễn Thiên rất mạnh, nhưng Thánh chủ nhà cô cũng không phải người dễ động đến”.

“Đương nhiên đệ tử rất có tự tin vào điều này”, Niệm Vi cười ngọt ngào.

“Sắp xuất đan rồi”, Diệp Thành từ tốn nói, ánh mắt hắn nhìn vào nữ tử áo tím trên vân đài luyện đan.

Quả nhiên, hắn vừa dứt lời, nữ tử áo tím vỗ vào lư luyện đan, một viên đan bay ra được cô ta nắm trong tay, cô ta là người luyện ra đan dược đầu tiên sau Diệp Thành.

Ù! Ù! Ù!

Sau nữ tử áo tím, rất nhiều lư luyện đan đều rung lên, trong vòng chục giây sau lại có thêm hơn chục người luyện chế được đan dược.

Tiếp theo, trên vân đài luyện đan liên tục có tia sáng bay lên, từng viên đan dược trơn nhẵn sáng bóng bay ra khỏi lư.

Đương nhiên cũng có rất nhiều luyện đan sư đã bỏ cuộc, chán nản bước xuống vân đài, không phải thuật luyện đan của họ không tốt, mà vì họ đều có địa hoả và yêu hoả, đây là điều kiện tiên quyết khiến họ không thể luyện được đan dược năm vân.

“Dừng!”

Vừa hết ba canh giờ, Nhạc Chân đứng lên, cất giọng âm trầm.

Lúc này, các luyện đan sư vẫn đang tận tâm luyện đan trên vân đài đều thầm thở dài trong lòng.
Số luyện đan sư được vào vòng trong lần này chỉ có chín trăm người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.