Chương trước
Chương sau
“Chưa đầy một nén hương đã luyện ra linh đan năm vân, thiên phú thật sự rất cao”.

“Một cảnh giới Thiên mới chỉ hơn trăm tuổi đã có trình độ luyện đan này, có triển vọng vượt qua Khô Nhạc Chân Nhân!”


“Nghiệm đan”, Diệp Thành thản nhiên bắn viên đan dược vừa luyện ra được về phía đám Nhạc Chân, sau đó bước xuống vân đài một cách bảnh bao.

“Ta không tin”, Nhạc Sơn đưa tay cầm lấy viên đan dược Diệp Thành vừa bắn tới, đám Nhạc Chân cũng ghé lại, muốn xem đan dược mà Diệp Thành luyện ra có phải hàng giả hay không.



Nhưng sau khi kiểm tra, trong mắt bọn họ lại hiện lên vẻ kinh ngạc, đan dược mà Diệp Thành luyện ra chính là là cực phẩm trong linh đan năm vân, viên đan trơn nhẵn, trong suốt óng ánh, tản ra khí tức dồi dào.

Diệp Thành lại về phòng, hắn vẫn ngông nghênh như mọi khi.

Lại nhìn đến những luyện đan sư vẫn đang luyện đan, ai nấy đều miệt mài luyện chế, đột nhiên có một kỳ tài luyện đan như Diệp Thành thật sự nằm ngoài dự đoán của họ, nhất là tên thanh niên áo tím giải thích tuyển chọn luyện đan cho Diệp Thành ngày đăng ký, vẻ mặt hắn ta là thú vị nhất.

Bùm! Bùm! Bùm!

Lại có người làm nổ lư, hơn nữa còn liên tiếp người này đến người khác, nổ tung bay tán loạn khắp trời, người thảm hơn thì suýt chết tại chỗ. Các tu sĩ phía dưới nhìn mà rùng mình, xem ra luyện đan là một nghề cần kỹ thuật, cùng là một nghề nguy hiểm, chưa biết chừng ngày nào đó họ cũng sẽ bị nổ tung thành tro bụi.

Số người bị nổ lư không ít, mà số người luyện được đan thì không nhiều, hơn một canh giờ trôi qua vẫn chưa có ai xuất được đan nữa.

Diệp Thành không quan tâm những điều này, hắn chỉ quan tâm Tạ Vân chuyển kiếp đang ngồi trên ghế cao.

Tình trạng của Tạ Vân chuyển kiếp lúc này đã vô cùng tồi tệ, miệng vẫn rỉ máu như một người mắc bệnh nan y.

“Thánh chủ, Thánh huyết của ngài thật sự không thể cứu được Cửu hoàng huynh sao?”, Niệm Vi cũng rất lo âu.

“Bây giờ xem ra thật sự không được”, Diệp Thành trầm ngâm: “Vết thương ở nền tảng đạo tắc bị để lại từ quá lâu, tình trạng của hắn bây giờ đã vượt qua phạm vi tác dụng của Thánh huyết”.

“Vậy phải làm sao ạ?”, Niệm Vi hơi sốt ruột.

“Không phải không có cách, chỉ xem hắn có dũng khí không thôi”.

“Cách gì vậy ạ?”

“Tiêu tán tu vi, tu lại từ đầu”, Diệp Thành khẽ nói.

“Chuyện này…”, Niệm Vi khẽ cau mày, tiêu tán tu vi thì dễ, nhưng có thể tu lại được hay không thì khó nói.

“Đây là cách duy nhất ta có thể nghĩ ra”, Diệp Thành hít sâu một hơi: “Hơn nữa hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy, tiếp tục mặc cho Phệ Đạo Huyết Đan phản phệ đã không chỉ là vấn đề tu vi xuống dốc nữa rồi, rất có thể sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng của hắn”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.