Chương trước
Chương sau
Đi bên dòng người là đoàn thị vệ đi tuần tra, trong đó có một thị vệ sau khi nhìn thấy Diệp Thành thì liền trỗi lên cảm giác không ổn, đó là thị vệ canh cổng thành trước đó mà Diệp Thành gặp, vẻ mặt tên này hết sức thú vị, khi Diệp Thành vừa mới tới U Đô, hắn không hiểu gì về nơi này, còn bị tên thị vệ đó mắng té tát.

Sao…sao hắn lại…!


Ở một hướng khác, một lão già tóc bạc thẫn thờ tại chỗ, đó chính là trưởng lão ở U Đô bảo vệ Truyền Tống Trận của tầng thứ hai, ông ta mắng chửi Diệp Thành hai lần, bây giờ nghĩ lại ông ta thực sự cảm thấy toàn thân run rẩy.

Trong dòng người ở phía tây có tám người đi cùng nhau, đó là tám tu sĩ Chuẩn Hoàng, chính là nhóm hàng xóm của Diệp Thành, khi nhìn thấy Diệp Thành và Tử Linh công chúa đi cùng nhau thì bọn họ hết sức ngỡ ngàng, suýt thì tiểu tiện ra quần, trước đó không lâu bọn họ còn lớn lối nạt nộ Diệp Thành.

Trong lúc bước đi, Niệm Vi vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm.

Chỉ có Diệp Thành cảm thấy có phần ái ngại, hắn ôo thức lấy ra cái mặt nạ trong túi đựng đồ đeo lên, nếu biết trước đi cùng Niệm Vi sẽ kéo theo bao nhiêu sự chú ý như vậy thì hắn nên bớt thể hiện từ đầu rồi.

Ôi trời!

Một giây sau, tám người kia cũng hô hào lên như nhận ra Diệp Thành chính là tên cướp đi linh nhũ tiên liên trong rừng yêu thú hôm đó khiến bọn họ bị Xích Diệm Hùng Sư rượt đuổi khắp trời.

Không chỉ bọn họ nhận ra mà có rất nhiều người chạy tới đây xem chuyện hay cũng nhận ra Diệp Thành, người nào người nấy khoé miệng giật giật.

Tiếng bàn tán xôn xao trên con đường càng lúc càng trở nên rôm rả, vả lại thông tin từ tầng hai đã nhanh chóng được loan lên tầng thứ chín kéo theo sự chú ý của đông đảo người hơn nữa, đến cả Nhược Thiên Chu Tước sau khi nghe tin này cũng bất giác thẫn thờ.

Tử Linh công chúa và Diệp Thành đi cùng nhau?

Khi nghe thông tin này, Nhạc Chân chợt cau mày, thông tin nay đã vượt ra khỏi sự suy đoán của ông ta khiến ông ta nhất thời chưa kịp phản ứng lại.

Mấy ngày gần đây ông ta thật sự rất bận rộn.

Mấy hôm trước người mà ông ta sai đi truy sát Diệp Thành không một ai trở lại, không những không đoạt được chân hoả của Diệp Thành mà còn bị đánh tới mức tổn hại cả một toán người.

Hôm qua tên thanh niên mặc y phục trắng được phái tới nhà họ Mục gây rối không những thua thảm hại mà còn bị người ta khiêng về, khi hỏi kỹ thì mới biết hắn ta bị một nhóm con bạc ở Đổ Phường đánh cho một trận tơi bời, và điều khó chịu hơn cả là mãi cho tới tối qua ông ta mới biết kẻ thần bí khiến tên thanh niên mặc y phục trắng thua liên tiếp ba mươi mấy ván chính là Diệp Thành.

Lúc này đột nhiên nghe được tin Diệp Thành và Tử Linh công chúa đi cùng nhau càng khiến ông ta tức tối hơn bao giờ hết, một tên tu sĩ cảnh giới Thiên mà dám hết lần này tới lần khác làm hỏng kế hoạch của ông ta, đây là chuyện khiến ông ta không thể nhẫn nhịn.



“Các lão, đây…”, một lão già lên tiếng, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt tối sầm của Nhạc Chân thì lập tức ngừng lại không nói tiếp.

“Giết chết hắn, giết chết hắn”, Nhạc Chân không nói gì còn tên thanh niên mặc y phục trắng lại gào lên như con chó điên, cho tới bây giờ mặt mày hắn vẫn sưng vù, cứ nghĩ tới cảnh bị Diệp Thành chơi xấu hơn ba mươi ván, cứ nghĩ tới cảnh bị một nhóm con bạc ở Đổ Phường đánh túi bụi mà hắn chỉ muốn giết người.

“Ồn ào”, Nhạc Chân hắng giọng lạnh lùng, ông ta trừng mắt nhìn tên thanh niên mặc y phục trắng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.