Chương trước
Chương sau



Tên này gào thét muốn mở cấm cố nhưng lại bị nhất chỉ của Cơ Tuyết Băng điểm vào thần hải, đến cả linh hồn bản mệnh cũng bị trảm diệt.

Thấy vậy, sắc mặt một tên ma tướng lạnh hẳn lại, hắn lập tức ngự động tuyệt sát trận, quét ra một đạo thần mang đánh tan Cửu Thiên Huyền Linh Kính.


Ngay sau đó, Cơ Tuyết Băng lập tức bay đi, đợi tới khi đáp đất thì chỉ còn thấy vũng máu tươi choán mắt.

Giết cho ta!

Đám ma tướng chợt hét lớn, vung kiếm chỉ vào Cơ Tuyết Băng.

Cuối cùng chúng cũng nhìn ra được người như Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng, dù có bị thương nặng đến đâu cũng đều không dễ bị trảm diệt.

Vì vậy chúng đã trở nên thông minh hơn, không dám tiến lên đấu một mình mà phái quân Thiên Ma tới làm tiêu hao sức chiến đấu của Cơ Tuyết Băng trước, chờ đến khi cô hấp hối rồi chúng sẽ ra tay cướp đi huyết mạch Huyền Linh.

Không thể làm trái lệnh của ma tướng, tuy đám ma binh sợ hãi nhưng vẫn điên cuồng lao lên.

Cơ Tuyết Băng lảo đảo đứng dậy, vẻ mặt lãnh đạm nhưng vô cùng kiên định.

Bây giờ Đan Thành đã bị phá, toàn bộ luyện đan sư đều đã tử trận, cô là lá chắn bảo vệ cuối cùng phía trước Diệp Thành, cô không có đường lui, chỉ có thể liều đánh đến chết.

Giết!

Đám Thiên Ma binh leo lên bậc thang đá, vung sát kiếm lên.

Cơ Tuyết Băng thiêu đốt số thọ nguyên còn lại, vung kiếm giết cả một đám, lại trở tay tung ra một chưởng giết thêm một đám nữa.

Nhưng số lượng Thiên Ma binh quá đông, cô giết bao nhiêu, giây tiếp theo sẽ lại có Thiên Ma xông lên nữa. Đứng trước Thiên Ma, cô chỉ như giọt nước giữa đại dương, không chỉ một lần bị nhấn chìm rồi lại không chỉ một lần dấy lên sóng gió.

Phụt! Phụt! Phụt!

Máu văng khắp trời, từng Thiên Ma lần lượt ngã xuống, từng vũng máu chảy dài trên bậc đá.

Không biết qua bao lâu tiếng hô giết mới chợt im bặt.

Thiên Ma binh không dám tiến lên nữa, sợ hãi nhìn Cơ Tuyết Băng, bàn tay cầm kiếm không khỏi run lên, mới bao lâu mà số lượng người bị cô giết ít nhất đã lên đến mấy chục nghìn.

Lại nhìn đến Cơ Tuyết Băng, lúc này cô cũng đã thế suy sức yếu, cơ thể loạng choạng, đứng còn không vững.

Đột nhiên cô khẽ quay đầu lại, tầm mắt mờ mịt nhìn về Địa Cung, dường như có thể nhìn thấy Diệp Thành đang ngồi xếp bằng trong Hoa Thiên Trì, cô đã dùng hết sức lực cuối cùng rồi, không còn sức để chiến đấu nữa.

Chết đi!

Một ma tướng giương cung lên, vẻ mặt hung tợn.

Keng!

Sát kiếm đen kịt lướt qua hư thiên, sấm sét quấn quanh mang theo uy lực đủ để xuyên thủng mọi thứ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.