Ầm!
Nơi sâu trong Hằng Nhạc Tông truyền tới tiếng động lớn, cánh cổng đá của một Địa Cung bị hắn chém mở.
“Thánh chủ, người…”, trưởng lão canh giữ Địa Cung giật mình, ngỡ ngàng nhìn Diệp Thành.
“Tất cả mọi người ra ngoài đi, không có lệnh của ta, không ai được vào”, Diệp Thành nhẹ giọng nói.
Nói rồi Diệp Thành đi tới tế đàn chính giữa Địa Cung, trên tế đàn khắc rất nhiều phù văn cổ, đó là phong ấn pháp trận cổ, người áo tím đang bị phong ấn bên trên.
Các trưởng lão phía sau gãi đầu, không biết Diệp Thành muốn làm gì nhưng cũng không dám hỏi nhiều, tất cả đều ra khỏi Địa Cung.
Ở đây, Diệp Thành điểm một chỉ vào đầu mày của người áo tím.
Người áo tím run lên, đôi mắt đang nhắm chặt chợt mở ra, một bên mắt hỗn độn, một bên thì trống rỗng không có nhãn cầu, hình dạng rất kỳ quái, nếu tiểu tu sĩ chưa trải sự đời nào mà nhìn thấy chắc chắn sẽ hết hồn.
“Huyết tiếp hạn giới!”, người áo tím tỉnh táo lại đột nhiên nheo mắt.
“Sao có thể?”, người áo tím nhìn chằm chằm Diệp Thành, lẩm bẩm tự nói: “Không ngờ lại có thể nhìn thấy huyết tiếp hạn giới lần thứ hai”.
“Rốt cuộc các ngươi là ai?”, Diệp Thành lên tiếng, giọng điệu bình tĩnh đến lạ.
“Loài kiến hôi như các ngươi mà cũng xứng được biết?”, người áo tím cười nhạo báng, nụ cười của hắn ta cực kỳ u ám.
“Ta sẽ khiến ngươi phải nói”, Diệp Thành chầm chậm bước lên tế đàn, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624607/chuong-2417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.