Cảnh tượng hỗn loạn cứ thế dần kết thúc trước sự chứng kiến của những tên thăm dò.
Về nhà thôi!
Không biết là ai lên tiếng, đại quân của Thiên Đình di chuyển quay về về Nam Sở.
Còn Thánh Chủ Thiên Đình uy danh thiên hạ thì cứ thế bị đám Tạ Vân, Hổ Oa cả hai mươi mốt người lôi đi, cả đám súc sinh chẳng biết nặng nhẹ gì, suýt chút nữa thì đánh chết cả Diệp Thành.
Không lâu sau đó, Nam Sở liền có buổi tiệc thịnh soạn nhất từ trước đến nay do Thiên Đình tổ chức.
Nhìn từ trên cao xuống có thể thấy toàn người là người, tam tông cửu điện tám mươi mốt môn đều bày đầy bàn rượu, mùi rượu thơm nồng bay khắp cả Nam Sở, đến cả các nước ở thế giới người Phàm ở Nam Sở cũng ngưng chiến nghỉ ngơi, hoàng đế các nước đại xá thiên hạ, mở kho lương thực, đây là một cảnh tượng phồn vinh thịnh vượng.
Bên ngoài Nam Sở, những người dò la tin tức của Bắc Sở đều truyền tai nhau.
Nhìn từ xa, bọn họ có thể thấy các cửa thành đều rộng mở, người của Thiên Đình đang uống rượu chúc tụng nhau, trên tường thành không thấy một ai.
Nhưng dù là vậy thì bọn họ vẫn cảm thấy khác thường, không dám sơ suất.
Đây là uy thế, uy thế chỉ thuộc về Thiên Đình ở Nam Sở, mặc dù cửa thành rộng mở, tất cả mọi người đều đang ăn mừng nhưng các thế lực ở Bắc Sở đều không dám tiến đánh về phía Nam vì bọn họ thực sự bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624405/chuong-2215.html