Chương trước
Chương sau
Ở khoảng cách hàng chục nghìn trượng, chỉ trong phút chốc mà hắn đã tới nơi, hắn đứng đó, run rẩy nhìn bóng hình kia, mặc dù cách nhau bảy tám trượng nhưng bóng hình cô ấy vẫn hư ảo.

Ta tìm nàng khổ sở biết bao!

Giọng Diệp Thành nghẹn ngào, hắn sải bước đi. Thế nhưng khi hắn được tới bước thứ ba thì không gian xung quanh chợt rung lên.


Vút!

Ngay lập tức, tiếng kiếm sắc lạnh vang lên, ở một góc, thần mang lạnh băng bắn ra.

Phụt!

Máu tươi bắn vọt, Diệp Thành không hề phòng bị gì, phần ngực lập tức bị đâm xuyên, thần mang kia dị thường hiện lên u quang lạnh băng hoá giải tinh khí trong cơ thể hắn khiến cho vết thương của hắn không những không liền lại mà còn rách rộng ra.

Phụt!

Sau dòng máu bắn vọt, Diệp Thành nửa quỳ dưới đất, hắn thẫn thờ nhìn bóng hình Sở Huyên trước mặt, cô từ từ biến mất.

Rầm!

Tiếng động vang vọng khắp hư không, đột nhiên sóng gió cuộn trào trong chốc lát tạo ra áp lực cho đại địa.

Diệp Thành lau đi vệt máu nơi khoé miệng, hắn lảo đảo đứng dậy chậm rãi quay người thẫn thờ nhìn phía trước.

Ập vào mắt hắn chính là màn đêm u tối, biển màu đen sục sôi, bóng người tập trung lại dày đặc, biển người màu đen kịt, phải có đến vài triệu người, người đứng trên bầu trời, người ở mặt đất, người bước trên phi kiếm, người ngự giá trên mây, cũng có người điều khiển chiến xa nhưng điểm tương đồng là bọn họ đều xuất hiện với sát khí đằng đằng.

Bị trúng kế rồi!

Nhìn chiến kì của Thị Huyết Điện bay rợp trời, Diệp Thành mới như tỉnh lại, cái gì mà thiên địa song sát, cái gì mà Sở Huyên, tất cả đều là cái bẫy, mục đích là dụ hắn tới đây.

Không phải hắn chưa từng nghĩ tới đây chỉ là cái bẫy nhưng một người nhanh trí như hắn khi nghe thấy thông tin về Sở Huyên thì đã mất đi lí trí, đôi mắt hắn bị cái tình che lấp, hắn bị nhấn chìm trong hoài niệm và mất đi cảnh giác.

Rầm!

Hải Vực lại rúng động, vài triệu tu sĩ cùng đồng thời tiến đến, bầu hư không rung chuyển.

Đó là trận dung thế nào, trên mặt biển, trên hư không, trên thương không, trên hư thiên, tất cả đều bày binh bố trận người đông như kiến, kéo dài tới cả hàng trăm dặm xung quanh khiến thiên địa rung chuyển. Trước mặt bọn chúng, bóng hình Diệp Thành trông thật nhỏ bé và cô đơn.

“Đúng là chẳng mời mà đến”, Thị Huyết Diêm La bước ra nhìn Diệp Thành, vẻ mặt vô cùng hung tợn.

Không chỉ ông ta mà các đại điện chủ, thống lĩnh của Thị Huyết Điện cùng các lão tổ, gia chủ của các thế lực khác mặt mày vô cùng tôi độc.

Ai có thể ngờ nổi Thánh Chủ Thiên Đình uy danh thiên hạ lại có điểm yếu chí mạng như vậy, nếu biết trước như vậy thì hà tất bọn họ phải bỏ bao công sức đi vây bắt làm gì.

Có điều hiện giờ xem ra mọi thứ không còn quan trọng nữa.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.