Chương trước
Chương sau
Rầm! Đoàng!

Màn đêm tĩnh lặng chợt trở nên không hề yên bình, Diệp Thành bỏ chạy ở phía trước nhưng phía sau hắn ta là từng ngọn núi sụp đổ.


Diệp Thành liếc mặt nhìn ra sau, tốc độ của hắn lại tăng lên nhanh chóng, hắn thi triển thành công bí pháp khó Thúc Địa Thành Thốn bỏ xa người của Thị Huyết Điện.

“Một bước bước ra cả vài nghìn trượng, đó…đó là thần thông gì?”, phía sau, người của Thị Huyết Điện nhìn mà thẫn thờ.

“Dịch chuyển không gian sao?”

“Ngây ra đấy làm gì? Đuổi theo”, sau vài giây mới có người hô lên.

Nghe vậy, đám người ngây dại kia với vội di chuyển, xông về phía Diệp Thành tháo chạy.

Sau khi bọn họ đi không lâu, không gian chợt méo mó, một bóng người bước ra, nếu nhìn kĩ thì chính là tên đê tiện Diệp Thành.

“Bên trong không có ai sao?”, Diệp Thành toét miệng cười rồi lại sát phạt quay lại Diêm La Sơn.

“Kẻ nào?”

“Là ông đó”, Diệp Thành hắng giọng sát phạt tới, kẻ mạnh của Thị Huyết Điện điều khiển hư không tuyệt sát trận bị hắn giết tới mức trở tay không kịp, đến cả tuyệt sát trận cũng bị đánh tan tành.

Không có sự uy hiếp của hư không tuyệt sát trận, Diệp Thành rõ ràng chẳng phải kiêng dè gì.

Khi lần đầu tới Diêm La Sơn, hắn đã nhận ra nơi này chứa đầy bảo bối, cơ hội hiếm có như vậy sao hắn có thể lãng phí được.

Thế rồi tiên này phát huy tinh thần mặt dày của mình, cho dù là linh thảo, linh trì, linh quả hay bất cứ thứ gì có thể lấy đi được hắn không bỏ sót một món nào khiến cả chặng đường càn quét, mặt đất trở nên trơn láng trống trơn.

Lần sát phạt quay về này thật là bội thu, Diêm La Sơn được Thị Huyết Điện gây dựng cả hàng trăm hàng nghìn năm lại bị tên này khuấy đảo tán loạn còn tài sản mà Thị Huyết Điện tích luỹ trong hàng trăm hàng nghìn năm nay cũng bị tên đê tiện này cướp sạch.

Rầm!

Sau tiếng động lớn này, Diêm La Sơn bị một chưởng của Diệp Thành đánh tan.

Đi!

Làm xong xuôi, Diệp Thành mới vỗ mông bước vào không gian hư vô, hắn chạy nhanh trông thấy.

Không biết từ bao giờ kẻ mạnh của Thị Huyết Điện đi truy sát hắn mới mặt mày lấm lem quay về, truy sát cả đêm mà bọn họ còn không thấy bóng dáng Diệp Thành đâu.

Ôi trời!
Không lâu sau đó, từng tiếng mắng chửi rầm trời vang vọng, có lẽ tiếng quát mắng quá lớn nên khiến Diệp Thành không biết bay đi bao xa vẫn còn nghe rõ mồn một.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.