Chương trước
Chương sau
Ngay sau đó, tiếng động kinh thiên vang lên, Quỷ Vương cái thế lập tức thông thiên, vừa giao chiến khí thế mạnh mẽ đã đẩy lùi năm vị Hoàng trong số đó, khả năng chiến đấu không hề kém so với Pháp Luân Vương.

Rầm!


Bầu hư không rung chuyển, ba bóng hình lần lượt bay vào biển thiên lôi, nếu nhìn kĩ thì chính là Phệ Hồn Vương, Yêu Vương, Vu Chú Vương và Huyết Vương.

Rầm! Đoàng!

Ngay lập tức, trong biển thiên lôi lại lần nữa rung chuyển và nó lại mở rộng lên gấp bốn lần. Ba mươi sáu bóng hình lập tức hiển hiện, chín người một nhóm phân thành bốn nhóm, mỗi một nhóm đều là trận dung của chín vị Hoàng của Đại Sở.

“Đang…đang định đánh nhau sao?”, nhìn thiên lôi mạnh mẽ đó, sắc mặt của liên quân tứ phương đột nhiên tái nhợt.

“Diêm La, ngươi rất kiên nhẫn đó”, phía này, Quỳ Vũ Cương liếc nhìn vào biển thiên lôi rồi lại nhìn U Minh Diêm La ở bầu hư không đối diện.

Nói rồi, Quỳ Vũ Cương lại nhìn vào hư không, khoé miệng nhếch lên tạo thành nụ cười lạnh lùng: “Còn có Thần Huyền Phong của ngươi, với cấp bậc và vai vế của ngươi mà cũng đòi lén lút vụng trộm thế này sao?”

Nghe Quỳ Vũ Cương nói, Thị Huyết Diêm La Vương vẫn đừng sừng sững như một thi thể, còn Thần Vương Thần Huyền Phong trong hư không không hề đáp lời.

Ái ngại không?

Bên dưới, Cổ Tam Thông quỳ ở đó, ánh mắt nhìn Thị Huyết Diêm La Vương và Vương Thần Huyền Phong mà không hề quan tâm đến Ma Vương Quỳ Vũ Cương, ông ta bày ra bộ mặt với ý tứ sâu xa.

Đương nhiên những lời này ông ta cũng chỉ dám nói trong lòng, có trời mới biết Ma Vương Quỳ Vũ Cương có nổi điên lên rồi sát phạt tới xiên ông ta thành xâu mang đi nướng hay không.

Lại nhìn sang Ma Vương Quỳ Vũ Cương, sắc mặt ông ta đã lạnh như hàn băng, mãi tới khi thu lại ánh mắt ông ta mới bước một bước phá tan hư không, khí thế mạnh mẽ sát phạt vào biển thiên lôi.

Ông ta di chuyển, Thị Huyết Diêm La Vương cũng di chuyển theo, thân pháp vô cùng kì dị, tốc độ còn nhanh hơn cả Ma Vương Quỳ Vũ Cương.

Rầm! Rầm!

Sau khi hai người này bước vào hư không, biển thiên lôi khổng lồ lại lần nữa mở rộng lên gấp đôi, hai nhóm Cửu Hoàng của Đại Sở lần lượt xuất hiện, không ai ra lệnh cho bọn họ, bọn họ cứ thế sát phạt công kích về phía đối thủ của mình.

Mãi tới lúc này mới thấy hư không méo mó, một bóng hình mặc y phục đen đeo mặt nạ bước ra.

Mái tóc người này màu đen, thân hình còn gầy hơn trong tưởng tượng, người này đứng sừng sững ở đó cho người ta cảm giác như là thanh sát kiếm tuyệt thế, một khi có người bước tới trước lại gần thì sẽ bị khí thế lạnh băng của người này đả thương.

Có lẽ điều khiến người ta sợ hãi nhất chính là đôi mắt cô tịch của người này. Mặc dù trông đôi mắt không hề mang theo chút tình cảm nhưng lại khiến cho người ta sợ hãi, dù cách xa như vậy nhưng vẫn có thể trông thấy núi thây biển xác trong mắt người này.

“Đó…đó chính là Thần Vương Thần Huyền Phong sao?”, liên quân tứ phương bao gồm cả Chung Giang, Chung Quy, Thiên Tông Lão Tổ, phía Đao Hoàng đều bất giác đổ dồn ánh mắt về bên này.

“Trong truyền thuyết ông ta suýt chút nữa giết vài vị thần vương cái thế trong số các vị Hoàng, quả nhiên là bậc thần thông”, Độc Cô Ngạo hít vào một hơi thật sâu, cảm giác sát kiếm trong tay cũng rung lên như đang sợ hãi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.