Pháp Luân Vương là một vị vua vô song! Năm xưa ông ta tranh đoạt thiên hạ với Chiến Vương, ép Chiến Vương phải tới vùng biên cương xa xôi. Một kẻ mạnh vô song như vậy cũng có sự kiêu ngạo của mình, ông ta tự nhận mình vô địch thiên hạ, năm xưa thua Chiến Vương đã để lại tiếc nuối ngàn đời, bây giờ gặp lại kẻ thù năm xưa cùng Hoàng đế các triều đại của Đại Sở, ông ta muốn liều một phen, giết chết chín vị Hoàng đế trước mặt mọi người.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều nín thở, ánh mắt nhìn chằm chằm biển lôi.
Dưới sự chú ý của mọi người, cửu Hoàng cũng đồng thời di chuyển.
Ù!
Cửu Châu Thần Đồ rung lên, quét ra thần quang vô song nhưng bị một chưởng của Pháp Luân Vương hất đi, ông ta tung một chưởng về phía Huyền Hoàng rồi trở tay vung một quyền đánh bật Thiên Táng Hoàng, tiếp đó cầm thần kiếm trong tay, chém lùi Thái Vương.
Mẹ kiếp!
Nhìn thấy cảnh này, dù là Diệp Thành trong biển lôi hay mọi người trên chiến trường đẫm máu cũng đều chấn động.
Thực lực của Pháp Luân Vương vượt xa tưởng tượng của họ, vừa đối đấu, ông ta đã đánh bại được bốn trong chín vị Hoàng đế của Đại Sở, chiến tích này phải gọi là nghịch thiên.
“Đây chính là sự kiêu ngạo của kẻ mạnh sao?”, bên này, Diệp Thành bị cửu Hoàng đánh vô cùng thảm hại, thấy Pháp Luân Vương một mình chống lại chín vị Hoàng đế, trong lòng không khỏi kính nể, đó là sự kính nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624069/chuong-1879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.