Chương trước
Chương sau
Mà người lên tiếng không cần nói cũng biết, chính là Diệp Thành.

Đúng vậy, vào thời khắc mấu chốt nhất, hắn đã cưỡng ép để lên cảnh giới Chuẩn Thiên, sau đó trước khi cao thủ của Chính Dương Tông lao vào thế giới dưới lòng đất, hắn đã xông ra khỏi Chính Dương Tông, tới hư không phía trên Chính Dương Tông và thành công dẫn ra thiên kiếp.

Mà mục đích hắn lệnh cho liên quân bốn phía rút lui cũng rất rõ ràng, thiên kiếp thần phạt của Hoang Cổ Thánh Thể không phải chuyện đùa, hắn không muốn khiến liên quân của mình phải chịu lôi phạt không đáng có.


Nhìn xuống phía dưới, vẻ mặt mọi người trong liên quân tứ phương đều rất lạ, tuy giọng nói kia không rõ nhưng họ vẫn nghe ra được đó là ai.

“Tiểu… Tiểu tử kia tiến cấp lên cảnh giới Chuẩn Thiên vào lúc này à?”, Cổ Tam Thông há miệng, nuốt nước bọt ừng ực.

“Xem ra hắn muốn mượn uy lực của thiên kiếp thần phạt để phá kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông”, Chung Giang hít sâu một hơi, trong đôi mắt già nua hiện lên vẻ kinh ngạc cảm thán: “Thật can đảm!”

“Rút lui!”, Hằng Nhạc Chân Nhân phất áo, dường như đã hiểu ý Diệp Thành.

“Rút”, các lão bối của Hằng Nhạc, Viêm Hoàng, Đan Thành và các thế gia lớn đều hạ lệnh, những người còn đang đại chiến cũng thoáng chốc rút lui, đồng loạt bay về phía sau, vì thiên kiếp có thể ập xuống bất cứ lúc nào.

“Khốn kiếp”, so với phía Đao Hoàng, mặt Pháp Luân Vương vặn vẹo dữ tợn, dường như ông ta cũng nghe ra giọng của Diệp Thành.

“Pháp Luân Vương, ông có hài lòng với món quà này không?”, trên hư không, Diệp Thành ung dung nói, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng.

“Ngươi đang tìm cái chết đấy”, Pháp Luân Vương quát lên giận dữ, đột nhiên đứng dậy chuẩn bị xông lên hư không giết Diệp Thành.

Nhưng ông ta vừa di chuyển, trên cửu thiên đã vang lên tiếng sấm kinh thiên động địa, hàng trăm triệu tia sấm sét đánh ra rồi ngưng tụ lại thành một biển lôi.



Thấy vậy, ông ta chợt lui về phía sau, vì thiên kiếp thần phạt đã hình thành, bây giờ mà xông lên sẽ bị sét đánh ngay tại chỗ, nhưng ở lại Chính Dương Tông thì khác, mặc dù cũng vẫn phải ứng kiếp bị động nhưng chí ít còn có kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông bảo vệ.

Bùm!

Chẳng bao lâu sau, biển lôi thiên kiếp từ cửu thiên giáng xuống, bao phủ toàn bộ Chính Dương Tông, những ai ở dưới biển lôi đều bị kéo đi ứng kiếp một cách bị động.

Ầm! Roẹt! Roẹt!

Thần phạt sấm sét đánh lên kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông, tạo ra những tia lửa sáng.

Kết giới của Chính Dương Tông thật không tầm thường, sấm sét thiên kiếp mạnh như thế cũng không thể xuyên thủng ngay được.

“Giết”, Thành Côn tóc tai bù xù, vẻ mặt hung ác kinh người, ông ta mở kết giới hộ sơn cũng là để cho Chính Dương Tông ổn định đội hình, công kích trận pháp đã được khởi động, đồng loạt nhắm vào Diệp Thành.

“Giết ta?”, Diệp Thành đang chống lại lôi kiếp trong biển sấm sét bất giác cười khẩy.

Hắn là người thông minh nên đã leo lên tận trời cao, bay lên trời đứng trong hư vô, bầu trời cao một trăm nghìn trượng, ở độ cao như vậy, cho dù công kích trận pháp của Chính Dương Tông có khởi động cũng không đánh được xa như vậy.

Công kích trận pháp của Chính Dương Tông không thể đánh trúng hắn, nhưng biển lôi thiên kiếp của hắn lại không hề hấn gì, sấm sét không gì bì được tụ lại thành biển lôi, mỗi một tia thần lôi đều mạnh lạ thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.