Tiếng gằn phẫn nộ lập tức vang lên, một chưởng của người đàn ông kia lập tức đánh vào trời cao dần dần ép Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng ra ngoài.
“Tên này là ai? Kẻ điều khiển hắn là ai?”, Diệp Thành gọi ra đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh, tiên hoả đạo thân và thiên lôi đạo thân lao về phía người đàn ông dị thường kia, còn hắn đưa Cơ Tuyết Băng nhanh chóng lùi về sau.
“Hắn là Khôi?”, Cơ Tuyết Băng lập tức nói, “người thao túng hắn là Pháp Luân Vương”.
“Pháp Luân Vương?”, Diệp Thành cau mày hỏi thăm dò Cơ Tuyết Băng: “là Pháp Luân Vương mà năm xưa Chiến Vương trấn áp sao?”
“Chính là ông ta”, Cơ Tuyết Băng nói rồi bất giác mím môi, “những năm nay ông ta vẫn luôn ẩn náu trong Chính Dương Tông, được các lão tổ của Chính Dương Tông phong làm tôn, là một sự tồn tại chí cao vô thượng ở Chính Dương Tông”.
“Xem ra kẻ mạnh ẩn náu trong Chính Dương Tông mà Long Gia nói có lẽ là tên Vương này rồi”, mắt Diệp Thành chợt xa xăm, hắn bất giác xoa cằm, khuôn mặt trầm ngâm: “Chẳng phải ông ta chết rồi sao? Lại lại còn sống? Lẽ nào Chính Dương Tông Hội lại có nhiều Âm Minh Tử Tướng đến vậy?”
Diệp Thành nghĩ rồi nhìn Cơ Tuyết Băng, vẻ mặt kì quái: “Không đúng, muội là Thánh Nữ của Chính Dương Tông, điện chủ phân điện thứ chín của Chính Dương Tông, còn là chưởng giáo tiếp theo của Chính Dương Tông, theo lý thì ông ta phải bảo vệ muội mới phải, sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623936/chuong-1746.html