Thấy vậy, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn lại lần nữa để Âu Dương Vương vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh.
“Đúng là tiếc nuối, còn không biết tên huý của vị tiền bối này là gì”, Đan Nhất thở dài.
“Chỉ có thể đợi lần tới lão tiền bối tỉnh lại rồi hỏi thôi”.
“Dọn dẹp chiến trường về Đan Thành”, Đan Thần đảo mắt nhìn quanh lập tức ra lệnh.
……..
Đây là một khoảng đất u tối, trời màu đen, mặt đất khô cằn, khắp nơi có thể thấy đều là xương cốt của những tu sĩ bỏ mạng tại đây, một dòng sông màu đỏ như máu chảy xuyên qua đại địa, chốc chốc còn nghe thấy tiếng lệ quỷ thét gào.
Nơi này chính là Ma Vực.
Phụt!
Trong một địa cung thâm sâu u tối của ma vực có huyết quang hiển hiện, phần đầu bị hoả diệm màu đen thiêu đốt của Đan Ma đã bị trảm đi một nửa, một nửa phần đầu bị trảm đi không lâu sau đó bị hoả diệm thiên chiếu thiêu thành hư vô.
“Đa tạ điện hạ tương trợ”, Đan Ma lảo đảo đứng dậy quỳ trước một người mặc áo giáp lạnh băng, người này không phải ai khác mà chính là Quỳ Vũ Cương – Ma Vương của Ma Vực.
“Đứng dậy đi”, Quỳ Vũ Cương lãnh đạm lên tiếng.
“Là thuộc hạ bất tài”.
“Cũng không thể trách ngươi”, Quỳ Vũ Cương nhìn vào hư không xa xăm “mặc dù kế hoạch chu toàn nhưng biến số quá lớn, không ai lường trước được Viêm Hoàng Thánh Chủ sẽ tham gia vào trận chiến này”.
“Điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/623922/chuong-1732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.