Chương trước
Chương sau
“Đây…đây là gì?”, Đan Ma kinh ngạc không biết Diệp Thành đang sử dụng thần thông dị thường gì, ông ta cảm nhận được rõ ràng phần đầu của mình đang tiêu tán, và điểm dị thường nhất chính là ông ta không hề cảm thấy đau đớn.

“Lục Đạo Tiên Luân Nhãn?”, trên hư không, Âu Dương Vương nhìn Diệp Thành mà bất giác lẩm nhẩm.

“Đây chính là bí thuật trong truyền thuyết mà Diệp Thành có sao?”, những người của Đan Thành ngơ ngác nhìn phần đầu của Đan Ma đang cháy rụi dưới sức thiêu đốt của ngọn lửa màu đen.


A….!

Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Đan Ma ôm đầu gào thét, ông ta sử dụng rất nhiều bí thuật nhưng không thể nào làm gì được ngọn lửa màu đen kia, chỉ có thể trơ mắt nhìn phần đầu của mình đang bị hoá giải.

Phong thần quyết!

Diệp Thành lại lần nữa vung tay, một kiếm phong thần cứ thế đâm vào đầu Đan Ma, một đại địch như vậy không thể bỏ qua.

Thế nhưng ngay khi sát kiếm của hắn sắp chạm vào đầu Đan Ma thì một vòng xoáy màu máu dị thường hiển hiện mang theo sức thôn tính khủng khiếp.

Thấy vậy Diệp Thành vội rút lui, khi nhìn sang Đan Ma thì ông ta đã bị cuốn vào trong vòng xoáy đó và biến mất không thấy tăm tích.

“Đây là bí pháp gì?”, Diệp Thành cau mày, hắn cảm nhận được rõ ràng trước đó nếu không phải hắn lùi về sau thì e rằng đã bị cuốn vào trong kia rồi, ai mà biết được vòng xoáy đó nối với khu vực nào.

“Viêm Hoàng Thánh Chủ, phần đầu của ngươi bản vương nhất định sẽ đích thân đoạt lấy vào ngày khác”, khi Diệp Thành còn đang cau mày thì một giọng nói lãnh đạm đầy uy nghiêm vang vọng khắp đất trời.



“Ma Vương của Ma Vực sao?”, khi Diệp Thành đang lảo đảo thì khoé miệng hắn trào ra dòng máu, phần đầu ong lên khiến tầm nhìn của hắn mờ hẳn đi.

Hôm nay hắn đã dùng tới Tiên Luân Thiên Đạo vài vần lả lại trong đó còn có một lần dùng để đưa Huyền Nữ ra khỏi hố đen không gian, tiêu hao phần lớn sức mạnh đồng lực, lần dùng thiên chiếu cuối cùng là hắn cố gắng dùng trong khi gặp phản phệ nên trạngt hái càng trở nên thảm hại hơn.

Diệp Thành không biết thiên chiếu có thể giết chết Đan Ma hay không nhưng hắn biết ông ta là một ma vương cái thế phải hết sức thận trọng.

Đan Ma thân có ma vương ngoại đạo pháp tướng rất mạnh, hắn đã từng trải nghiệm, đến cả ma vương ngoại đạo pháp tướng còn mạnh như vậy nên có thể thấy rằng ma vương cái thế của ma vực mạnh tới mức nào, bị ma vương ghi thù, đó tuyệt đối là một điềm gở.

“Tiền bối”, khi Diệp Thành cau mày thì Âu Dương Vương đã giáng từ không trung xuống, được phái Đan Thần tế gọi ra sức mạnh ôn hoà để hỗ trợ.

Thấy vậy, Diệp Thành cũng vội chạy tới, hôm nay nếu không phải do lão tiền bối đó chặn Đan Ma lại thì có lẽ bọn họ đã bị tiêu diệt từ lâu rồi.

“Tiểu tử, ngươi khiến ta nhìn thấy hi vọng Đại Sở lại lần nữa được thống nhất”, nhìn Diệp Thành vừa tới, Âu Dương Vương mỉm cười hiền hoà.

“Tiền bối đề cao con rồi ạ”, Diệp Thành mỉm cười, một tay đặt lên người Âu Dương Vương đẩy tinh nguyên thánh thể vào trong cơ thể ông ta.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.