Chương trước
Chương sau
Sau một canh giờ, viên Không Minh Nguyên Đan này mới thực sự được luyện thành.

Vốn dĩ theo như thông thường thì Diệp Thành chỉ cần canh giờ là có thể luyện ra một viên nhưng vì luyện cho Từ Phúc xem và giảng giải cho ông ta nên mới giảm tốc độ.

Phù!

Diệp Thành thở phào một hơi, hắn đưa viên Không Minh Nguyên Đan cho Từ Phúc: “Trưởng lão, người nhìn rõ chưa?”


Từ Phúc hít vào một hơi thật sâu rồi khẽ gật đầu, ông ta nhìn rất rõ ràng nhưng viên Không Minh Nguyên Đan này không phải là đan dược bình thường, quá trình luyện chế phức tạp, điều tiết ngọn lửa cần tỉ mỉ chi tiết, điều này đã vượt qua khỏi sự dự liệu của ông ta. Muốn luyện ra được viên đan dược này không biết phải trải qua bao nhiêu thất bại.

Phía này, Diệp Thành đã phất tay áo lấy ra cả trăm nguyên liệu dùng để luyện chế Không Minh Nguyên Đan: “Trưởng lão, những nguyên liệu này không dễ tìm nên người dùng tiết kiệm nhé”.

“Đương nhiên rồi”, Từ Phúc phất cây phất trần thu mọi nguyên liệu vào vạt áo: “Một trăm phần nguyên liệu luyện đan mà không luyện ra được một viên thì lão tử đây ăn phân”.

Nghe vậy, Diệp Thành giật giật khoé miệng.

Không biết vì sao mà vào giây phút này, trong đầu hắn lại manh nha một ý định để Từ Phúc đi ăn phân chứ.

Vù!

Ở bên khác, Từ Phúc đã di chuyển, ông ta hít vào một hơi thật sâu đẩy địa hoả của mình vào trong lư luyện đan.

Không lâu sau đó, ông ta cho từng cây linh thảo vào trong lư.

Có điều rất nhanh, những thảo dược được cho vào đều bị ngọn lửa thiêu thành tro tàn.

Tiếp đó có lẽ vì điều tiết lửa không đúng mức độ hoặc vì làm loạn quá trình nên Từ Phúc hết lần này đến lần khác thất bại khiến ông ta không khỏi bực bội.

Ở cách đó không xa, Diệp Thành ngả người lên ghế, trong tay còn cầm vò rượu, hắn nhàn nhã nhìn qua bên này.

Cảnh tượng này khiến Tề Nguyệt có mặt ở đây cũng phải cảm khái.

Vì cảnh này quá quen thuộc, trước kia người luyện đan là Diệp Thành, người ở bên quan sát là Từ Phúc, còn bây giờ lại ngược lại, hai bên đổi thân phận cho nhau.

Không biết từ bao giờ Sở Linh đi tới, cô ta nhìn Từ Phúc rồi lại tròn mắt nhìn Diệp Thành.

“Đã không?”, Diệp Thành toét miệng nhìn Sở Linh.

“Cút”, Diệp Thành tức tối ngực phập phòng, khuôn mặt đỏ lựng.

“Ai bảo đêm qua nàng đánh ta chứ”, Diệp Thành vẫn bày ra bộ mặt lợn chết không sợ nước sôi, nếu không phải Từ Phúc đang ở đây thì có lẽ hắn đã làm gì Sở Linh tiếp rồi.

A…!

Sở Linh tức tối dậm chân liên tục, quay người rời đi.

Bịch!

Không lâu sau đó ở phía xa vang lên tiếng động mạnh, Từ Phúc lại lần nữa thất bại.

“Linh thảo của ta”, nhìn Từ Phúc lãng phí hơn bảy mươi phần linh thảo, Diệp Thành cảm thấy xót xa, nên biết rằng đó là những nguyên liệu rất khó tìm, bây giờ lãng phí thì có trời mới biết có tìm lại được không.

Có điều mặc dù xót xa nhưng hắn cũng không tiến lên trước làm phiền Từ Phúc.

Người luyện đan kiêng kị nhất là bị làm phiền, hắn rõ hơn ai hết, huống hồ Từ Phúc luyện hơn bảy mươi lần nên lúc này ông ta đang rất khó chịu.

Thân là tiền bối trong giới luyện đan, Từ Phúc hiểu rõ vấn đề này, cần phải điều tiết tâm trạng, nhưng vì thất bại nhiều lần và bị đả kích quá nhiều như vậy nên ông ta không những không sốt ruột mà ngược lại càng bình tĩnh hơn.

Cứ như vậy Diệp Thành chống tay dưới cằm, hắn trơ mắt nhìn Từ Phúc lãng phí đi gần hai mươi phần linh thảo.

“Phần thứ chín mươi lăm, nếu như đến phần thứ một trăm mà ông ta không luyện ra được thì không phải ông ta sẽ ăn phân thật chứ?”, nhìn Từ Phúc liên tiếp thất bại, trong lòng Diệp Thành chợt thắc mắc.
“Ông ấy mà đi ăn phân thì mình có nên ngăn lại không nhỉ?”, Diệp Thành xoa cằm, không biết nếu như để Từ Phúc biết được suy nghĩ quái gở của hắn thì liệu có lao đến mà cho hắn một trận luôn không.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.