Chương trước
Chương sau
Đây là toà linh sơn được mây mù bao phủ, một người trung niên mặc áo đen ngồi xếp bằng lặng lẽ hấp thu linh khí của đất trời, quanh thân còn có ánh sáng u tối lạnh lẽo bao bọc, thi thoảng sẽ có hai luồng sáng hoà vào cơ thể ông ta.

Người này chính là các chủ Tình Báo Các tổng của Hằng Nhạc, Phong Tế.


Hế?

Giây tiếp theo Phong Tế chợt nhíu mày, đứng bật dậy.

Nhưng còn chưa thực hiện thêm động tác nào, một thanh thiết kiếm hoen gỉ đã đặt trên vái trái của ông ta, đồng thời một lá linh phù màu bạc cũng dán lên người ông ta, phong ấn linh hồn và đan hải.

“Các chủ Tình Báo Các tổng của Hằng Nhạc – Phong Tế đúng không?”, giọng nói thong thả vang lên, bóng dáng Cổ Tam Thông hoá hiện ra.

“Đạo hữu làm vậy là có ý gì?”, mặc dù rất bất ngờ trước thực lực của Cổ Tam Thông, nhưng vẻ mặt Phong Tế vẫn không đổi.

“Không có ý gì, chỉ muốn nói chuyện với ngươi thôi”, Cổ Tam Thông cười nhạt, ấn Phong Tế về lại vị trí ban đầu, sau đó phất tay gọi kết giới bao trùm toàn bộ linh sơn.

Cùng lúc này, nhất điện, nhất đường, lưỡng viên, thất các, cửu phong của nội môn Hằng Nhạc, nhất điện, nhất đường, lưỡng viên, tam phong, bát các của ngoại môn Hằng Nhạc cũng đã bị kết giới bao phủ.

Đúng vậy, khi Cổ Tam Thông áp chế Phong Tế thì phía Chung Giang cũng đồng thời ra tay thành công.

Họ hành động rất nhanh, hơn nữa còn ra tay cùng lúc.

Quan trọng nhất là, để tránh xảy ra điều ngoài ý muốn, tu vi thực lực của mỗi người đều mạnh hơn hẳn mục tiêu của mình.

Như Cổ Tam Thông, ông ta là cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong, mà Phong Tế chỉ là cảnh giới Không Minh đỉnh phong, thực lực hoàn toàn bị áp chế. Điều họ cần là tốc độ, họ phải hoàn thành trong thời gian ngắn nhất.

Lúc này, hầu như những người giữ chức vụ cao của Hằng Nhạc Tông đều đã bị khống chế.

Đúng như Diệp Thành dự đoán, chỉ cần lên kế hoạch tốt, chỉ cần tốc độ đủ nhanh thì khống chế những người giữ chức vụ cao của Hằng Nhạc Tông chỉ là vấn đề trong vài giây. Mà sự thực đúng là như vậy, từ khi họ hành động đến khi kết thúc cũng chỉ ba giây mà thôi.

Ùng! Ùng! Ùng!

Sau đó thiên địa rung lên, kết giới khổng lồ chín tầng bao phủ toàn bộ Hằng Nhạc Tông, đừng nói là người, cho dù một con ruồi cũng đừng hòng ra vào được, ngay cả truyền âm cũng bị Diệp Thành ngăn lại.

“Tất cả đệ tử, trưởng lão trở về núi của mình, không có mệnh lệnh không được xuống núi, kẻ nào trái lệnh, giết!”, một giọng nói uy nghiêm vang lên rất lâu trên bầu trời Hằng Nhạc Tông.

“Thế… Thế này là thế nào?”, động tĩnh lớn như vậy đương nhiên khiến đệ tử và trưởng lão bình thường của Hằng Nhạc đều thảng thốt, ai cũng ngẩng đầu nhìn kết giới khổng lồ chín tầng phía trên.

“Kết giới chín tầng đấy, xảy ra chuyện lớn gì rồi sao?”

“Ai biết được, đây là chuyện của người nắm quyền, chúng ta cứ về đi đã!”
Hằng Nhạc Tông rộng lớn mấy giây trước còn người đông nhốn nháo, bây giờ đã trở nên trống trải lạ thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.