Chương trước
Chương sau
Sau đó trong biệt uyển luôn vọng lại tiếng nói.

Sở Linh lại hỏi rất nhiều bí mật của Diệp Thành, chẳng hạn như Thánh chủ Viêm Hoàng, chẳng hạn như huyết mạch Thánh thể…

Mà Diệp Thành ngồi xếp bằng dưới đất, ba hoa chích choè đủ điều, dù là điều Sở Linh muốn biết hay không muốn biết hắn đều nói hết!


Nhưng phải công nhận rằng nhờ vậy mà sự chú ý của Sở Linh đã thật sự bị chuyển hướng, đương nhiên vẫn đau đớn nhưng không còn nhiều như trong tưởng tượng.

“Bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết sao đêm đó ngươi có thể thoát khỏi sự truy sát của ta rồi chứ!”, cuối cùng Sở Linh trừng mắt nhìn Diệp Thành, hỏi câu này xong, gò má cô còn ửng hồng.

“Đêm đó? Đêm nào cơ?”, Diệp Thành giả ngu, nhìn Sở Linh đầy nghi hoặc.

“Là đêm đó đó”, Sở Linh tức giận muốn nổi đoá.

“Là đêm đó à?”, Diệp Thành mặt dày, lại nhìn cô bằng ánh mắt vô tội.

“Thôi bỏ đi, ta không hỏi nữa”, hai má Sở Linh đỏ bừng, nếu hỏi tiếp, không biết tên mặt dày Diệp Thành này sẽ còn nói gì.

“Aiya!”, Diệp Thành đột nhiên vỗ đùi: “Nàng nói đêm đó à!”

“Nhớ ra rồi?”, Sở Linh tức giận lồng ngực phập phồng, hung dữ lườm Diệp Thành.

“Nhớ ra rồi, nhưng lại quên rồi”.

“Đi chết đi”.

Rắc!

Khi hai người nói chuyện dường như có thứ gì đó vỡ ra, khiến toàn thân Sở Linh run lên.

Ngay sau đó, toàn bộ tâm trí của cô bị hút vào trong một thế giới sương mù màu trắng, Đan Tổ Long Hồn bay lơ lửng bên trong, thế giới này có vẻ rất rộng nên Đan Tổ Long Hồn khổng lồ là thế mà ở đây trông cũng rất nhỏ.

“Đây… Đây chính là thần hải?”, Sở Linh tò mò nhìn chung quanh, vì thần hải đã mở nên cô cảm nhận được toàn bộ linh hồn của mình đều đang thăng hoa, cảm giác đất trời cũng gần gũi hơn rất nhiều.

“Lợi hại không?”, Diệp Thành cười hì hì.

“Không ngờ Đan Tổ Long Hồn lại bá đạo đến vậy!”, Sở Linh sửng sốt tột cùng, đan hải có thể mở, thần hải cũng có thể mở, cô cảm thấy bất cứ thứ gì còn lại của Diệp Thành cũng đều là bảo bối có giá trị.

“Vẫn chưa hoàn chỉnh đâu, tiếp tục nào”, Diệp Thành đã đứng lên, xắn tay áo: “Ta giúp nàng nâng cao sức mạnh của thân thể”.

“Không được”, Sở Linh lập tức nói: “Ta…”

“Linh hồn và thân thể cân bằng đúng không?”, Diệp Thành ngắt lời Sở Linh.

“Ngươi biết?”

“Ta nói rồi, không gì là không thể”, Diệp Thành nở nụ cười để lộ hai hàm răng trắng bóng: “Yên tâm đi, Đan Tổ Long Hồn sẽ giúp nàng duy trì cân bằng, điều chúng ta cần làm là nâng cao sức mạnh thân thể của nàng lên cao nhất, cao đến mức có thể chịu được tải trọng của nguyên thần”.

“Như… Như vậy cũng được ư?”, Sở Linh giật mình.

“Đương nhiên là được”, Diệp Thành đã bắt đầu gọi tiên hoả ra, để nó hoá thành Tiên Hoả Đạo Thân, vận dụng Man Hoang Luyện Thể thay Sở Linh tôi luyện thân thể, còn thiên lôi hoá thành Thiên Lôi Đạo Thân, giúp Sở Linh tôi luyện linh hồn.
Sau đó, đạo thân của Nhất Khí Hoá Tam Thanh cũng được hắn gọi ra, hai tay nó đặt lên lưng Sở Linh, truyền đại địa tinh nguyên và sức mạnh của tinh tú vào người cô.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.