Chương trước
Chương sau
Diệp Thành bất giác cau mày.

Cấp bậc linh hồn của Sở Linh được coi là hiếm có ở Đại Sở nhưng vì cấp bậc linh hồn của cô quá cao và không tương xứng với sức mạnh của cơ thể nên mới tạo ra trạng thái như hiện tại.

“Long Gia, thế cục này phải phá làm sao?”, Diệp Thành lập tức gọi Thái Hư Cổ Long.


“Hai cách, thứ nhất giảm tu vi linh hồn của cô ta, thứ hai tăng sức mạnh của cơ thể”, biết sự quan trọng của Sở Linh trong lòng Diệp Thành nên Thái Hư Cổ Long không vòng vo.

“Đơn giản vậy sao?”, Diệp Thành tỏ vẻ bất ngờ.

“Đơn giản sao?”, Thái Hư Cổ Long liếc nhìn chín phần phân thân của Diệp Thành, “nếu cố gắng hạ thấp tu vi linh hồn rồi lại muốn thăng cấp thì đó không phải là chuyện đơn giản đâu, làm khong tốt sẽ tổn thương tới căn nguyên”.

“Vậy thì tăng sức mạnh cơ thể thôi”, Diệp Thành vội đáp.

“Cái này thì không đơn giản đâu”, Thái Hư Cổ Long nhàn nhã nói: “Linh hồn của cô ta rất mạnh, không hài hoà với sức mạnh của cơ thể, cô ta rất thông minh, vẫn luôn duy trì thế cân bằng giữa linh hồn và cơ thể, nếu đột nhiên tăng sức mạnh của cơ thể thì rất dễ phá vỡ thế cân bằng, tăng sức mạnh của cơ thể dễ nhưng duy trì thế cân bằng lại khó, ta nói vậy ngươi có hiểu không?”

“Cũng có nghĩa là đồng thời với việc tăng tu vi thì cũng phải duy trì thế cân bằng phải không?”

“Xem ra ngươi cũng không phải kẻ ngốc” Thái Hư Cổ Long đáp: “Cô ta và ngươi không giống nhau, ngươi có huyết mạch của Hoang Cổ Thánh Thể, cơ thể bá đạo, cũng chính vì ưu thế này nên cơ thể của ngươi mới đủ để chứa đựng nguyên thần”.

“Ta lựa chọn phương án thứ hai là tăng sức mạnh của cơ thể, ta phải làm thế nào mới có thể không phá vỡ thế cân bằng”.

“Dùng Đan Tổ Long Hồn”, Thái Hư Cổ Long nói, “Đan Tổ Long Hồn cũng là một loại linh hồn, dùng nó để duy trì thế cân bằng là phương án tốt nhất, nói thẳng ra thì chính là để nó trấn áp linh hồn của cô ta cho tới khi sức mạnh linh hồn tương ứng với sức mạnh của cơ thể, cơ thể mạnh lên một phần thì chốn trấn áp một phần, đây là cách hữu hiệu nhất hiện tại”.

“Ta hiểu rồi”.

“Trước đó thì mở thần hải cho cô ta đã”, Thái Hư Cổ Long nói.

“Đan hải có thể dùng tiên hoả để mở ra còn thần hải thì mở ra thế nào?”, Diệp Thành tỏ vẻ khó hiểu nhìn Thái Hư Cổ Long.

“Dùng Đan Tổ Long Hồn, nó không những là tượng trưng của một thân phận mà còn có sức mạnh mở được thần hải, ngươi có biết không?”

“Mạnh vậy sao?”, kể cả là Diệp Thành thì cũng phải bất ngờ, nếu không phải là Thái Hư Cổ Long xuất đạo thì hắn thật sự không biết Đan Tổ Long Hồn còn có sức mạnh này.

Nên biết rằng mở ra thần hải chỉ có tu vi đạt tới cảnh giới Chuẩn Thiên mới đủ tư cách.

“Tiên hoả có thể mở ra đan hải, thiên lôi có thể tôi luyện linh hồn, Đan Tổ Long Hồn có thể mở ra thần hải, trên người ta sao lại nhiều bảo bối thế chứ?”

“Bảo bối tự nhiên chắc chắn là bảo bối tốt”, Diệp Thành vui mừng, dựa vào ba bảo bối này mà nắm đại quân trong tay thì khả năng chiến đấu của hắn nhất định sẽ tăng lên vài phần.

Thế rồi Diệp Thành phong bế biệt uyển tránh người khác quấy rầy.

Sau đó Diệp Thành mới tế gọi ra Đan Tổ Long Hồn rồi nhìn Đan Tổ Long Hồn bằng ánh mắt nghiêm túc: “Ta nói này Long ca, đây là nương tử của ta đấy, ngươi làm cẩn thận một chút”.

Gừ! Gừ!

Đan Tổ Long Hồn mặc dù không thể nói nhưng lại như nghe hiểu lời Diệp Thành, nó gật đầu rồi bay vào trán Sở Linh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.