"Ngươi không dùng Đế binh thì ta thử một chút." Diệp Thành cười nói. "Có Đế binh mà không dùng, ta ngu ngốc sao?" Cửu Trần lắc đầu xong còn 
vuốt tóc, không còn cách nào khác, ta đã có Đế binh, liền có thể đánh không cần nương tay. 
lại. Chẳng lẽ Kỳ Lân thời Hồng Hoang đều luôn ăn nói khó chịu như vậy sao? 
Cũng may là ta không có Đế binh, nếu có, ta thực sự cần phải tìm một nơi để luyện tập chăm chỉ với ngươi, đánh cho đến khi ngươi khóc mới ngừng. 
"Hãy cẩn thận với thái tử của mấy tộc Cùng Kỳ, Đào Ngột và Thao Thiết." Khi sắc mặt của Diệp Thành trở nên tối tăm, Cửu Trần lại nói. 
"Rất mạnh?" Diệp Thành gạt suy nghĩ sang một bên, hỏi thử. 
"Không phải là rất mạnh, mà là rất xấu xa." Cửu Trần hít bầu rượu, không quên dùng tay áo lau đi: "Trong trận chiến cùng một cấp độ, Hoang Cổ Thánh Thể chưa từng bị đánh bại, những tên kia chắc chắn cũng không phải là đối thủ của ngươi, chỉ sợ họ giở trò bẩn thỉu, tấn công công khai thì dễ tránh còn chiêu trò sau lưng thì khó phòng, chắc là ngươi cũng hiểu đạo lý này. 
“Điều này ta hiểu rất rõ.” Quỳ Ngưu cay đắng chửi rủa. 
"Chơi thì chơi, ai sợ ai." Diệp Thành cười lạnh. 
"Đừng nói chuyện này, ta muốn hỏi thăm một người." Cửu Trần thu hồi bầu rượu, từ trong túi Càn Khôn lấy ra một cuộn tranh, treo ở trước mặt Diệp Thành: “Nhìn xem, ngươi đã từng gặp người phụ nữ này trước đây chưa?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655781/chuong-2875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.