Thấy Thiên Ma tóc màu máu bộc lộ rõ bản tính, cũng không che đậy cảnh giới tu vi nữa, Diệp Thành không khỏi cảm thán một tiếng, đây cũng quá điên cuồng rồi.  
Phải biết rằng, đây là Linh Vực không phải là địa bàn của Thiên Ma.  
Nếu như một bước bất cẩn chọc phải cường giả, không bị một đám người đánh mới lạ, Thiên Ma là kẻ thù chung của cả Chư Thiên Vạn Vực đó.  
Nhưng lão ta thì hay rồi, đang yên đang lành hỏi cũng chưa hỏi liền bật chế độ hack.  
Vốn dĩ hắn đã chuẩn bị rất nhiều lý do thoái thác, nhưng bây giờ xem ra hắn nghĩ quá nhiều rồi, đối với Thiên Ma phải dứt khoát một chút.  
“Đúng là máu tươi tuyệt vời”. Thiên Ma mái tóc màu máu cười hung ác, liếm đầu lưỡi đỏ lòm, đôi mắt tham lam nhìn Diệp Thành.  
“Ta đến đây để uống trà, đừng hòng dọa ta”. Diệp Thành ngoáy tai, đứng ở đó như không có chuyện gì xảy ra.  
“Nhưng người đã đến nơi không nên đến”. Thiên Ma cười âm u.  
Vừa dứt lời, lão ta đột nhiên vươn bàn tay to lớn tóm lấy Diệp Thành, theo lão, chỉ một vị thánh nhân mà thôi giơ tay lên là có thể trấp áp hắn.  
Diệp Thành cười lạnh, bước lên phía trước, hòa vào Đế Đạo Thần Uy, một quyền đấm vỡ chưởng đó.  
Thiên Ma tóc màu máu rên lên một tiếng, lùi về sau, một chân đạp nứt vùng đất lớn, xương bàn tay ngay lập tức nổ tung, khóe miệng cũng chảy máu tươi.  
“Có vui không?”, Diệp Thành nhàn nhã cười, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655730/chuong-2824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.