Trong lúc Diệp Thành và Sở Linh đang sửng sốt, người phụ nữ tóc trắng đã đi đến.
Nàng ta đẹp như mộng ảo, tiên ráng vây quanh, tràn ngập tiên khí lộng lẫy, không nhiễm khói bụi thế gian, không vương bụi bặm trần gian.
Đôi mắt của nàng ta lãnh đạm như nước, không biểu lộ cảm xúc.
Diệp Thành nhìn đến thất thần và Sở Linh Nhi cũng nhìn đến mê man.
Nàng ta như người phụ nữ trong tranh, đẹp không tì vết, những sợi tóc trắng cũng nhuộm đầy ánh sáng rực rỡ, khuôn mặt tuyệt thế khiến thế giới ảm đạm.
Diệp Thành vô thức quay đầu lại, vẻ mặt kỳ quái nhìn Sở Linh.
Không thể trách hắn như vậy, bởi vì người phụ nữ tóc trắng trông giống hệt Sở Linh, giống như một cặp chị em song sinh.
Điểm khác biệt là Sở Linh có tình cảm, nàng ta vô tình, Sở Linh tóc đen, nàng ta tóc trắng, ngoại trừ điểm đó ra, bọn họ giống như sự sao chép hoàn hảo.
Sở Linh Nhi cũng có vẻ mặt kỳ lạ, nhìn người phụ nữ tóc trắng đó, giống như nhìn vào gương, hóa ra... nàng sinh ra cũng xinh đẹp như vậy.
“Ngươi.. là ai?”, Sở Linh Nhi thăm dò hỏi.
“Vô Lệ”. Cô gái tóc trắng hơi hé môi, giọng nói lạnh nhạt, nhưng giọng nói lại rất dễ nghe, đẹp đẽ như âm thanh của thiên nhiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655724/chuong-2818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.