Đúng như Minh Đế đã nói... Hắn phải chịu được cô đơn.
Thời gian trôi qua như con thôi, không biết qua bao năm rồi.
Hắn cứ đi như thế đến khi gặp được một bức tường thành kéo dài mấy vạn dặm xuất hiện, hắn mới dừng chân.
Một trăm năm ở trong Lục Đạo, lần đầu tiên hắn dừng chân lẳng lặng đứng nhìn.
Cửa thành này khổng lồ sừng sững, hắn đứng bên dưới chả khác gì một con kiến hôi. Nó cứ đứng đó yên lặng, lạnh lẽo như băng không biết đã ở đó bao lâu.
Trước cửa thành có hai quỷ tượng đá ngồi, sừng sững như núi sông, hung thần ác sát không cử động như hai thần thủ vệ ở đó.
Trước cửa có khắc ba chữ to đỏ hồng: Địa Ngục Đạo.
Diệp Thành đứng lại, ngửa đầu nhìn ba chữ này, ba chữ Địa Ngục Đạo như ba ngọn núi nguy nga khí thế hùng vĩ, khiến hắn cảm thấy áp lực.
Địa Ngục Đạo là cửa đầu tiên trong Lục Đạo Luân Hồi.
Hắn thầm nghĩ rồi quyết đoán bước vào cửa.
Bước một chân này giống như bước nửa người vào địa ngục, trên đầu sấm chớp nổ tàn phá khắp nơi, từng ngọn sấp điện đánh xuống thủng cả đất trời.
Bên dưới là biển lửa đen ngòm chảy hừng hực, cuồn cuộn nổi lên sóng, mỗi ngọn sóng đều như muốn thôn tính đất cả, hủy diệt tận cùng.
Ánh mắt của Diệp Thành rung lên, lại bị biển lửa cuồn cuộn bên dưới phủ đi.
Hắn chưởng ra như một lưỡi đao sắc bén, bổ xuống biển lửa mà xông lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655662/chuong-2756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.